NGƯỜI PHÁT NGÔN CỦA THẦN CHẾT - Trang 289

“Phải, tôi thừa nhận, cuộc sống của tôi cũng tạm được. Có lẽ chính vì

cuộc sống quá thoải mái nên tôi luôn muốn làm chút gì đó. Con người sẽ
không so bì với người kém hơn mình mà chỉ nhìn vào những người có cuộc
sống tốt hơn mình. Tôi luôn cho rằng việc bỏ ra và nhận lại phải tương
đương với nhau. Dĩ nhiên, từng tuổi này rồi, tôi đáng ra phải có được nhận
thức sâu sắc về hiện thực xã hội, nhưng trong lòng vẫn không bình tĩnh
được. Có lẽ là do làm cảnh sát, có lẽ là cảm giác chính nghĩa có sẵn trong
lòng, tôi nghĩ mình giống như ông trời, luôn muốn thực hiện việc chính
nghĩa cho xã hội. Tôi thường tự nhủ, đừng nghĩ vậy, nhưng sự thôi thúc của
nội tâm ngày càng mạnh mẽ, thậm chí tôi cảm thấy không thể kìm nén được
sự kích động của việc phạm tội. Năm ngoái lúc điều tra vụ án hạ độc của
Phòng Công thương, khi tôi thẩm vấn Vương Hồng Dân, ông có biết ông ta
nói thế nào không? Ông ta bảo không hiểu đầu tôi chứa cái quái cái gì mà lại
đi nghi ngờ ông ta và kêu tôi tẩy não trước đi rồi hãy quay lại, ông ta còn tát
tôi một cái nữa.”

“Ông ta đánh anh?” Cao Đống hơi bất ngờ, vì rất khó tưởng tượng ra

một người được công nhận là tốt tính như Vương Hồng Dân lại đi tát Phó
Công an Huyện. Ông hơi nheo mắt lại: “Chính vì một câu nói và một cái bạt
tai của Vương Hồng Dân đã chọc điên anh, nên anh phải giết anh ta cho
bằng được?”

“Không, nói đúng hơn là không hoàn toàn như vậy. Tôi học ngành Tâm

lý, cũng biết tự mổ xẻ bản thân, tôi thấy mình căm ghét Phòng Công thương
làm điều sai trái trong xã hội là nguyên nhân chính, còn Vương Hồng Dân là
tác nhân bên ngoài, là ngòi nổ thúc đẩy việc tôi giết người. Không chỉ là
Vương Hồng Dân, bản mặt của những kẻ khác ở Phòng Công thương, tôi
nhìn thấy đã rất khó ưa. Chẳng phải lũ khốn đó đều dựa vào các mối quan hệ
đế kiếm miếng cơm sao? Vì lẽ gì mà bọn họ sống thoải mái như vậy? Ông
đã nhìn thấy nét mặt của những hộ kinh doanh đó chưa? Ông đã thấy sự
phẫn uất bên trong của họ trước việc bị thu phí tùy tiện mà không dám lên
tiếng chưa? Tôi là người hơi cảm tính, những chuyện như thế này tôi gặp
nhiều rồi nên rất đông cảm với họ. Do đó tôi thật sự rất muốn làm điều gì
đó. Phải làm thế nào đây? Cách tốt nhất là trừng trị ngoài vòng pháp luật,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.