NGƯỜI RỖNG - Trang 10

binh bất động. Chỉ có quai hàm ông nhô ra và nhướn lên khiến cái miệng
bộc lộ vẻ khinh bỉ. Và mặt ông có vẻ tối đi một chút, mặc dù ông vẫn liên
tục lấy ngón tay cái gõ vào tấm danh thiếp.

“Và giờ, trước khi tôi đi,” Fley nói cộc lốc, “tôi có một câu hỏi cuối cùng

dành cho vị giáo sư nổi tiếng. Một đêm nào đó sẽ có người đến thăm ông.
Tôi cũng gặp nguy hiểm khi hợp tác với em trai của mình, nhưng tôi sẵn
sàng đánh cược với nguy cơ đó. Một ai đó, tôi nhắc lại, sẽ đến thăm ông.
Ông muốn tôi đến hay để tôi gọi em trai đến?”

“Gọi em trai mày đến đây,” Grimaud gầm gừ, và đột ngột đứng dậy, “và

chết đi!”

Cánh cửa đóng sầm lại sau lưng Fley trước khi có ai kịp làm gì.

Đây là lời khai rõ ràng duy nhất về những sự kiện dẫn đên đêm thứ bảy,

mùng chín tháng Hai. Những lời khai còn lại đều mơ hồ và ngắt quãng, chỉ
có thể hiểu được sau này, khi mà tiến sĩ Fell lắp ghép lại những mảnh giấy
đã cháy thành than ở giữa hai tấm kính. Vào đêm thứ bảy, mùng chín tháng
Hai, khi tuyết rơi đầy các con phố nhỏ lặng lẽ ở London, người vô hình cất
bước chân đầu tiên trong cuộc hành trình chết chóc của hắn, và ba cỗ quan
tài trong lời tiên tri cuối cùng cũng đã có người nằm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.