NGƯỜI RỖNG - Trang 27

và có xu hướng theo chủ nghĩa xã hội, thì người đó đúng. Anh ta mặc quần
áo có họa tiết ca rô đỏ, và đan các ngón tay vào nhau đưa ra trước, vẻ kinh
hãi trước đó của anh ta giờ đã được thay bằng một sự bình tĩnh không thể
nhìn thấu được. Anh ta cúi nhẹ đầu chào và trả lời một cách lãnh đạm: “Tôi
là Stuart Mills. Tôi là, hay đã từng là, thư kí của tiến sĩ Grimaud.” Đôi mắt
to của anh ta đảo một vòng. “Tôi có thể hỏi điều gì đã xảy ra với… kẻ thủ
ác?”

“Chúng tôi đoán chừng,” Hadley nói, “là hắn đã thoát ra ngoài qua cửa sổ

trong khi chúng ta chắc chắn hắn không thể nào đi qua cửa chính được. Giờ,
anh Mills…”

“Thứ lỗi cho tôi,” giọng nói trầm bổng đó hờ hững chen ngang. “Nếu làm

được thế, chắc hẳn hắn phải là người phi thường. Các ông đã khám xét cửa
sổ chưa?”

“Anh ta nói đúng, Hadley,” tiến sĩ Fell nói, thở khò khè một cách nặng

nhọc. “Hãy nhìn đi! Vụ này bắt đầu làm tôi thấy lo lắng. Tôi nói chân thành
với ông, nếu gã này không chạy ra theo đường cửa chính…”

“Hắn không đi đường đó.” Mills tuyên bố, và mỉm cười, “Tôi không phải

là nhân chứng duy nhất có thể khẳng định điều đó. Tôi đã quan sát từ đầu
đến cuối.”

“… thì chắc hắn phải nhẹ hơn không khí thì mới ra ngoài qua đường cửa

sổ được. Mở cửa sổ ra và nhìn xem. Hừm… Đợi dã! Chúng ta phải khám xét
căn phòng trước.”

Không có ai trốn trong phòng. Sau đó, Hadley vừa gầm gừ vừa đẩy cửa sổ

lên. Tuyết bám vào khung cửa sổ và lấp kín ngưỡng cửa bên ngoài, nguyên
vẹn và không có dấu tích nào của con người. Rampole nhoài người ra ngoài
và nhìn xung quanh.

Mặt trăng rực sáng ở hướng tây, và mọi chi tiết đều hiện rõ như in. Từ cửa

sổ xuống đến mặt đất phải hơn 15 mét, rìa tường là những tảng đá ướt và
trơn trượt. Ngay bên dưới là sân sau được bao quanh bởi tường thấp, như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.