NGƯỜI RỖNG - Trang 32

sắc đã sạm lại, nhưng cái huy hiệu vẫn nổi bật vẻ thô kệch trong căn phòng
thô kệch một cách kì quặc. Tiến sĩ Fell làu bàu.

Nhưng ông không nói gì cho đến khi bắt đầu xem xét giá sách bên trái lò

sưởi. Như một con mọt sách đích thực, ông nhảy sổ vào. Rồi ông bắt đầu
kéo từng quyển một ra, liếc qua trang bìa, rồi lại đẩy vào. Có vẻ như ông
nhắm đến những quyển trông có vẻ nhảm nhí nhất trên giá. Ông làm bụi bốc
lên, và gây ồn ào đến nỗi làm phiền đến cả Mills đang ngồi kể chuyện. Rồi
ông đứng lên và vẫy mấy quyển sách về phía mọi người một cách hăm hở.

“Tôi nói này, Hadley, tôi không muốn chen ngang, nhưng chi tiết này rất

kì lạ và nói lên nhiều điều đây. Gabriel Dobrentei, Yorick és Eliza levelei, hai
tập. Shakspere Minden Munkái chín tập gồm các phiên bản khác nhau. Và ở
đây có viết cái tên…” Ông dừng lại. “Hừm. Ha. Anh có biết gì về những
quyển sách này không, anh Mills? Chúng là những quyển duy nhất trong tủ
không được phủi bụi.”

Mills giật mình. “Tôi… tôi không biết. Tôi tin đó là những quyển sách

tiến sĩ Grimaud định đưa lên gác xép. Tối hôm qua, khi chúng tôi dọn tủ
sách để lấy chỗ treo bức tranh, ông Drayman đã thấy chúng đằng sau những
quyển khác… Tôi nói đến đâu rồi nhỉ, ông Hadley? À, đúng rồi! Khi tiến sĩ
Grimaud nói với tôi rằng ông ấy có thể có khách đến thăm, tôi chẳng có lí do
nào để nghĩ rằng vị khách đó lại là người đàn ông ở quán rượu Warwick.
Ông ấy không nói thế.”

“Vậy chính xác là ông ấy đã nói gì?”

“Tôi… ông thấy đấy, sau bữa tối tôi đang làm việc trong thư viện lớn ở

tầng dưới. Ông ấy bảo tôi lên phòng làm việc của tôi ở tầng trên vào lúc 9
rưỡi, để cửa mở và “để mắt sang” bên này, phòng khi…”

“Phòng khi gì?”

Mills hắng giọng. “Ông ấy không nói cụ thể.”

“Ông ta nói như thế,” Hadley ngắt lời, “mà anh vẫn không mảy may nghi

ngờ ai sẽ đến à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.