NGƯỜI RỖNG - Trang 36

Hadley đứng lên và nhường chỗ cho bà ta.

“Mời bà ngồi. Chúng tôi muốn nghe lời khai của bà trong chốc lát. Tôi

phải yêu cầu bà lắng nghe thật kĩ những gì anh Mills đang nói, trong trường
hợp bà được yêu cầu chứng thực…”

Bà ta rùng mình trước cơn gió lạnh từ cửa sổ thổi vào, và tiến sĩ Fell,

người đang quan sát bà ta một cách kĩ lưỡng, ì ạch bước sang đóng nó. Rồi
bà ta liếc sang lò sưởi, nơi ngọn lửa gần như đã bị dập tắt dưới những tờ
giấy đã cháy. Hiểu ra yêu cầu của Hadley, bà gật đầu. Bà lơ đãng nhìn Mills,
hơi mỉm cười thể hiện thiện ý.

“Vâng, tất nhiên rồi. Stuart là một anh chàng ngốc nghếch tội nghiệp, và

là một người tốt. Phải không, Stuart? Xin hãy tiếp tục. Tôi sẽ… theo sát.”

Nếu có tức giận thì Mills cũng không thể hiện ra ngoài. Mi mắt của anh ta

rung rinh vài lần, và anh ta khoanh tay lại.

“Nếu Bà Đồng này cảm thấy vui khi nghĩ như thế,” anh ta cất giọng

không hề nao núng, “thì tôi không phản đối gì cả. Mà có lẽ tôi nên tiếp tục.
Tôi nói đến đâu rồi nhỉ?”

“Lời tiến sĩ Grimaud nói khi nhìn thấy vị khách, anh bảo ông ta đã nói,

‘Chúa ơi, ngươi là ai?’ Sau đó thì sao?”

“À, đúng rồi! Ông ấy không đeo kính, mà đeo nó lủng lẳng trên cổ. Ông

ấy không nhìn rõ nếu không có kính, nên tôi có cảm giác rằng ông ấy nhầm
tưởng cái mặt nạ là mặt người thật. Nhưng trước khi ông ấy kịp đeo kính
lên, kẻ lạ mặt đã hành động chớp nhoáng khiến tôi bối rối, và lao về phía
cánh cửa. Tiến sĩ Grimaud cố bước ra để đứng chặn trước hắn ta, nhưng hắn
ta quá nhanh, và tôi nghe thấy tiếng hắn ta cười. Khi hắn ta vào trong…”
Mills dừng lại, trông có vẻ lúng túng. “Đây mới là chuyện kì lạ nhất. Tôi có
cảm giác là bà Dumont, mặc dù đang co rúm người lại dựa lưng vào tường,
đã đóng cửa lại sau khi hắn ta bước vào. Tôi còn nhớ là bà ấy vẫn đặt tay lên
nắm đấm cửa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.