NGƯỜI RỖNG - Trang 40

vành, đang vừa lết đi xung quanh phòng vừa gõ cái gậy xuống thảm một
cách bực dọc. Ông cúi xuống nhìn chằm chằm các thứ cho đến khi kính
trượt ra khỏi mũi. Ông nhìn bức tranh, những giá sách và con trâu bằng đá
hoàng ngọc trên bàn làm việc. Ông vừa thở khò khè vừa cúi xuống xem xét
lò sưởi, rồi lại đứng dậy xem xét cái huy hiệu treo phía trên. Cuối cùng ông
có vẻ trở nên nhã nhặn và thờ ơ, vậy nhưng lúc nào Rampole cũng thấy ông
ta quan sát bà Dumont. Ông dường như rất có ấn tượng với bà ta. Có vẻ có
gì đó đáng sợ trong đôi mắt nhỏ và sáng của ông, thường nhìn sang hướng
khác ngay khi vừa quan sát xong thứ gì đó. Và người phụ nữ đó biết như
vậy. Tay bà nắm chặt trên đùi. Bà ta cố gắng phớt lờ ông, nhưng rồi lại liếc
mắt nhìn về phía ông. Cứ như là họ đang chiến đấu trong một trận chiến vô
hình vậy.

“Còn những thắc mắc khác, anh Mills,” Hadley nói, “Nhất là về sự việc

xảy ra ở quán Warwick và bức tranh đó. Nhưng chúng có thể đợi đến khi
chúng tôi thu xếp mọi việc… Anh có phiền đi xuống và mời cô Grimaud và
cậu Mangan lên đây không? Cả ông Drayman nữa, nếu ông ấy đã về?…
Cảm ơn. Đợi chút đã. Ờ… còn câu hỏi gì không, Fell?”

Tiến sĩ Fell nhã nhặn lắc đầu. Rampole có thể thấy những khớp ngón tay

của người đàn bà kia trắng lên.

“Bạn của ông cứ phải đi đi lại lại như thế đó à?” bà ta đột ngột hét lên, và

giọng the thé của bà phát âm chữ “đ” thành chữ “l”. Thật phát điên lên
được…”

Hadley chăm chú quan sát bà ta. “Tôi hiểu, thưa bà. Nhưng thật không

may cách làm việc của ông ấy là như vậy.”

“Vậy thì ông là ai? Ông vào nhà tôi…”

“Để tôi giải thích. Tôi là chánh thanh tra cấp cao Hadley của Phòng Điều

tra Tội phạm. Đây là anh Rampole. Và người còn lại, có thể bà đã nghe danh
ông ấy rồi, là tiến sĩ Gideon Fell.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.