NGƯỜI RU NGỦ - Trang 193

Camilla quay lại cùng với hai cái tách bốc khói đặt trên một chiếc khay.

- Chị có thể kể cho chúng tôi nghe về vụ việc chị đã trình báo được

không? - Mila hỏi.

Camilla ngồi xuống trở lại.
- Tôi có thể nói gì được nhỉ… Chuyện đã lâu rồi. Gần như là một cuộc

sống khác.

- Không cần phải quá chi tiết đâu, cứ nói những gì cô còn nhớ. - Berish

khích lệ người phụ nữ.

- Để xem nào… Hồi đó tôi gần mười sáu tuổi. Tôi ở với bà ngoại trong

một tòa nhà gần ngã giao của các tuyến đường sắt. Mẹ gửi tôi cho ngoại từ
khi tôi mới được vài tháng tuổi, mẹ tôi bị phụ tình và không biết cách chăm
sóc tôi. Tôi chưa bao giơ biết mặt bố. Nhưng tôi không trách họ. Tôi tha thứ
cho họ. - Camilla nói, đoạn nhoẻn miệng cười với cậu con trai. Thằng bé nhe
mấy cái răng sún cười lại. - Ngoại Nora cũng không muốn nhận tôi, luôn
miệng nói tôi là gánh nặng của mình. Ngoại nhận được một khoản trợ cấp vì
hồi còn trẻ đã bị gãy xương chậu khi làm việc ở nhà máy. Ngoại luôn nói là
nếu không có tôi thì khoản tiền đó đủ dùng, nhưng vì tôi mà bà phải sống như
một kẻ khốn khổ. Ngoại đã mấy lần tìm cách đưa tôi vào viện mồ côi, nhưng
lần nào tôi cũng trốn về nhà. Tôi cũng không rõ vì sao mình làm thế… Một
lần nọ, khi tôi lên tám tuổi, tôi được gửi cho một gia đình. Họ là những con
người tử tế, với ít nhất sáu đứa con, một số là con nuôi, giống như tôi. Họ
sống chan hoà, hạnh phúc lắm. Còn tôi thì thấy mình lạc lõng, vì tôi không
hiểu tại sao họ lại yêu thương mình một cách không vụ lợi như thế. Người mẹ
chẳng có họ hàng gì với tôi, nhưng vẫn chăm sóc tôi, giặt quần áo cho tôi,
nấu ăn cho tôi. Tôi nghĩ mình phải biết ơn bà, theo cách này hay cách khác,
hoặc ít ra bà cũng mong chờ tôi biết ơn bà. Thế là một đêm tôi cởi quần áo và
lẻn vào giường của chồng bà, giống như trong một cuốn phim mà tôi đã từng
xem ở nhà ngoại vào một buổi tối khuya. Ông ấy không nổi giận, ông ấy rất
tử tế bảo rằng hành vi đó là không đúng đắn đối với một cô bé gái, rằng tôi
phải mặc quần áo vào. Nhưng tôi nhận thấy ông ấy tỏ ra thất vọng. Làm sao
tôi biết mình vừa đề nghị ông ta ngoại tình? Có ai giải thích chuyện đó với tôi
bao giờ đâu. Ngày hôm sau, một nhân viên bảo trợ xã hội đã đến tìm tôi. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.