NGƯỜI RUỒI - Trang 153

quan đến nước ngoài. Không nghi ngờ gì nữa, họ sẽ hỏi làm thế nào mà tôi
có thể nghĩ đến việc kết tội một nhà ngoại giao Mỹ, và liệu việc này đã
được thông qua Bộ Ngoại giao hoặc ít nhất là với ông cảnh sát trưởng ở
Oslo hay chưa. Với câu hỏi này thì tôi không có câu trả lời thích đáng nào.

Nhịp tim của tôi đập chậm lại sau một giờ đằng đẵng đầu tiên, sau đó

một giờ nữa cũng dài như thế trôi qua mà không có ai lao vào phòng cũng
như không hề có tiếng chuông điện thoại nào. Tuy vậy, tưởng như có tiếng
một quả bộc phá phát nổ khi điện thoại reo lên vào lúc 2 giờ 25 phút - mặc
dù tôi đã lệnh với tổng đài rằng chỉ có những cuộc gọi quan trọng mới được
phép nối máy. Tôi chửi thề thành tiếng hai lần trước khi nhấc ống nghe với
bàn tay run rẩy.

“Thanh tra Cảnh sát Kristiansen,” tôi nói với giọng cứng rắn nhất có thể

rồi co rúm chờ tràng rủa xả như dự kiến. Không có gì cả. Đầu tiên là một
sự im lặng ở đầu dây bên kia. Sau đó vài tiếng thở nặng nhọc và một tiếng
thở dài khẽ, được nối tiếp không phải bởi một giọng đàn ông giận dữ mà là
một chất giọng mỏng đầy sợ hãi của một người phụ nữ.

“Tôi thật sự xin lỗi nếu đã gọi không phải lúc. Họ nói rằng phải rất quan

trọng mới nối máy, nhưng tôi nói rằng chuyện này liên quan đến vụ án
mạng, và tôi gọi để báo cáo về một tình huống kinh khủng ở hiện trường vụ
án. Là tôi, Randi Hansen, vợ người gác dan ở số nhà 25 phố Krebs, nơi ông
Harald Olesen bị giết, nếu anh còn nhớ.”

Tôi rùng mình, một sức nặng vô cùng vừa nhấc khỏi vai tôi. Tôi trả lời

với giọng vui mừng thực sự rằng dĩ nhiên tôi nhớ bà và chắc chắn bà đã
làm một việc đúng đắn khi gọi điện cho tôi.

“Tôi sẽ không nói lâu đâu. Cũng có thể chỉ là tôi quá sợ hãi và cẩn trọng

quá mức sau vụ án mạng, nhưng tôi quyết định gọi điện. Vì hiện giờ tôi bắt
đầu cảm thấy lo lắng về một trong số những người sống tại đây.”

Tôi lập tức chú ý. Gương mặt của những người hàng xóm còn sống lướt

qua tâm trí tôi, và phải nói rằng cái đọng lại sau cùng là khuôn mặt tươi
cười của cô Sara Sundqvist. May mắn thay, bà vợ ông gác dan tiếp tục nói
dù với giọng lắp bắp, và một gương mặt khác, ít nguy hiểm hơn đã thế vào
chỗ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.