NGƯỜI RUỒI - Trang 156

Giọng tôi như một tiếng sấm xé toang im lặng khi tôi hỏi lớn: “Ông có

đó không, KonradJensen?” Tôi gần như có thể nghe thấy viên cảnh sát và
hai người hàng xóm nhảy dựng ở bên ngoài căn hộ, nhưng mọi thứ bên
trong vẫn im lìm. Một sự im lặng chết chóc, tôi cảm thấy như thế.

Ngoài tôi ra thì không có bất kỳ linh hồn sống nào khác trong căn hộ.

Nhưng hóa ra ông Konrad Jensen đang ở đây. Tôi thấy ông ta ngay khi tiến
đến cửa phòng khách. Đèn ở đó cũng sáng.

Konrad Jensen đang ngồi gục trong cái ghế bành cũ kỹ bên cạnh bàn cà

phê. Đôi mắt ông ta nhắm nghiền, nhưng vết thương do đạn bắn giữa hai
mắt mở toang hoác. Nét mặt ông ta đã đông cứng thành một cái nhăn nhó
khi viên đạn trúng đích. Ngay cả khi chết rồi, Konrad Jensen vẫn giữ một
bộ mặt chua xót với đời.

Chỉ cần liếc nhìn qua là có thể khẳng định ông ta đã chết. Viên đạn đi

xuyên qua đầu và găm vào lưng ghế phía sau ông. Và tôi có thể kết luận,
ông ta đã chết khá lâu khi tôi cẩn thận chạm vào tay trái ông. Mọi hơi ấm
đã rời khỏi ông ta. Tay ông ta buông thõng nặng nề và vô dụng xuống một
bên ghế. Trên sàn nhà có một khẩu súng, và tôi nhanh chóng xác định đó là
một khẩu Colt Kongsberg cỡ nòng 0,45. Mọi thứ trở nên rõ ràng ngay cả
trước khi tôi để ý đến cây bút bi hiệu BIC và tờ giấy trắng trên bàn trước
mặt ông ta. Tờ giấy rõ ràng đã được gấp lại ở vị trí 1/3 chiều dài từ trên
xuống, nhưng giờ đây nó nằm mở rộng phía trước ông ta với mặt có chữ ở
trên. Tôi vội đọc lá thư với cảm giác nhẹ nhõm tăng dần.

Tôi, Konrad Jensen, ký tên dưới đây và với lá thư này thú nhận rằng

chính tôi đã bắn chết ông Harald Olesen vào thứ Năm tuần trước, để trả
thù cho những dính líu của ông ấy trong cuộc chiến chống lại Phát xít
trong chiến tranh. Giờ đây, tôi thấy hối hận về tội lỗi của mình và thà chấm
dứt cuộc đời vô nghĩa của mình còn hơn là chịu hình phạt có thể xảy đến
sau khi tôi bị bắt. Cầu xin Đấng quyển năng thương xót cho linh hồn tôi!

Đoạn văn được đánh máy nhưng Konrad Jensen ký tên bằng bút bi ngay

phía dưới.

Tôi gật đầu với chính mình, do tôi đứng đó một mình trong căn hộ với

một người đàn ông đã chết và đã ký một lá thư tuyệt mệnh. Đó là một cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.