NGƯỜI RUỒI - Trang 158

chúng tôi đã có được những bước tiến quan trọng trong việc điều tra, và
rằng Konrad Jensen đã luôn là đối tượng tình nghi hàng đầu. Bà vợ ông gác
dan trào nước mắt nhẹ nhõm khi kẻ sát nhân đã bị phát hiện và mọi người
lại được an toàn. Cả Andreas Gullestad lẫn Karen Lund đều gật đầu đồng
tình, nói rằng không ai có thể xử lý vụ án này tốt hơn và chuyên nghiệp hơn
tôi.

Tôi hơi căng thẳng một chút khi thấy Darrell Williams bước xuống cầu

thang. Nếu anh ta đã nghe về cuộc đối thoại giữa tôi với ngài tham tán đại
sứ trước đó, thì nó cũng không hề ảnh hưởng đến thái độ của anh ta lúc này.
Anh ta cũng lập tức bắt tay và chân thành chúc mừng tôi về thành công của
cuộc điều tra. Tuy nhiên, Sara Sundqvist còn tỏ ra nhẹ nhõm hơn nhiều.
Đầu tiên, cô có vẻ bối rối, nhưng sau đó tươi cười với tôi khi tôi lặp lại
những gì cô ấy vừa nghe, rằng ông KonradJensen đã chết và đã thú tội giết
người trước khi tự sát. Trong niềm vui sướng, cô nồng nhiệt ôm tôi. Khi tôi
cảm thấy cơ thể mềm mại của cô áp sát vào người mình, trong một thoáng
tôi nghĩ có lẽ mình đã quá thân mật với những người sống tại đây. Nhưng
lúc đó không có sự hiện diện của bất kỳ phóng viên hoặc thợ chụp ảnh nào,
nên tôi cho phép mình được vui lây với cảm giác nhẹ nhõm của họ.

Đã gần 4 giờ chiều khi tôi trở lại đồn cảnh sát. Sếp đang chờ tôi với hoa

tươi và các đồng nghiệp gần như xếp hàng để chúc mừng tôi. Rõ ràng rằng,
mặc dù trước đây tôi không để ý, vụ án cũng đã là một vấn đề đau đầu ngày
càng trầm trọng đối với những cảnh sát còn lại. Việc kẻ sát nhân tự thú
bằng văn bản và sau đó tự kết liễu mình, nói theo ngôn ngữ của một cảnh
sát quá tải vì công việc là ‘giải pháp hoàn hảo’. Và một số đồng nghiệp của
tôi cũng bình luận rằng vụ án đã được phá tại thời điểm gần như hoàn hảo,
với chỉ còn một kỳ báo nữa trước dịp lễ Phục sinh. Tôi bắt đầu cảm thấy
mình may mắn như thế nào và với những phát biểu của các cư dân tại số 25
phố Krebs, tôi có thể hưởng lợi lớn từ vụ án này, trước cả báo chí lẫn
thượng cấp của tôi.

Vướng mắc còn sót lại duy nhất là sự lo lắng thường trực của tôi về

những rắc rối có thể có với Đại sứ quán Mỹ. Tôi nhận ra cơ hội để giữ thể
diện khi được mời vào trong văn phòng của sếp. Tôi nhắc đến việc một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.