NGƯỜI RUỒI - Trang 225

đỡ. Những mệnh lệnh ban bố từ Stockholm yêu cầu những người tị nạn từ
Na Uy phải được đón tiếp và chăm sóc tốt. Chúng tôi đã áp dụng một cách
tiếp cận đầy thực tiễn cho tình huống này. Những người tị nạn đầu tiên sẽ
được đăng ký tại đây, ở tầng trệt. Sau đó họ sẽ được đưa lên phòng khách
trong căn hộ của tôi trên lầu để ăn mừng với cà phê và thức ăn. Nhiều lần
chúng tôi để họ ngủ lại qua đêm ở một trong số những phòng dành cho
khách. Có rất nhiều khoảnh khắc tuyệt vời, tôi tin chắc anh có thể hình
dung được. Một số trong những người hạnh phúc nhất mà tôi từng thấy
trong đời mình, tôi đã gặp họ ở phía ngoài tòa nhà này trong thời chiến
tranh.”

“Ông có nhớ lần đầu tiên gặp ông Harald Olesen là khi nào không?”
Ông gật đầu và mỉm cười.
“Tôi nhớ ngày tháng đó rất rõ vì đó là hôm trước đêm Giáng sinh năm

1942. Họ đã đi bộ suốt đêm và xuống đến phía bên này của thung lũng chỉ
vừa sau bữa ăn sáng. Chúng tôi chỉ mới vừa bắt đầu trang trí cây thông
Noel khi họ đến. Rất lâu sau này tôi mới biết tên thật của ông ấy là gì.
Trong chiến tranh; ở phía Thụy Điển ông được gọi là Mắt ưng. Cái tên đó
được lấy từ một quyển sách về người Da đỏ và rất hợp với ông. Khuôn mặt
nhìn nghiêng của ông Harald Olesen giống với một con chim ưng và ông có
tầm nhìn tốt hơn hầu hết mọi người. Lúc đó ông cũng gần năm mươi tuổi
rồi nhưng trông trẻ hơn tuổi nhiều. Sau này tôi đã nghĩ về việc đó - các bí
danh có lẽ khá là lộ liễu mặc dù chúng tôi cũng ít khi dùng chúng. Cái tên
Mắt ưng rất khớp với Harald Olesen, và Chân nai thì rõ là phù hợp với
người bạn đồng hành của ông ấy. Tôi từng một lần đề cập việc này với ông
Harald Olesen nhưng ông chỉ mỉm cười bảo rằng không ai có thể nghi ngờ
Chân nai điều gì hết; và rằng thực ra cái tên ‘Chân mèo’ có lẽ còn hay hơn.
Điều đó là đúng. Về nhiều mặt, Chân nai rõ ràng là một thiếu niên đáng chú
ý. Cậu ấy có đôi chân rất dẻo. Cả mùa hè lẫn mùa đông, Chân nai đều đi
như lướt trên mặt đất, và chúng tôi thường đùa rằng cậu ta sẽ không bao giờ
để lại dấu vết nào ngay cả trên lớp tuyết vừa rơi. Trước đó và ngay cả sau
này, tôi cũng chưa từng bao giờ thấy một người nào có thể nhún nhảy nhẹ
nhàng trên tuyết như Chân nai. Cậu ấy luôn giống như được gắn lò xo, sẵn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.