NGƯỜI RUỒI - Trang 23

Sau một thoáng dừng lại để suy nghĩ, ông Konrad Jensen tiếp tục nói với

giọng chậm rãi và buồn rầu: “Đương nhiên mọi người sẽ nghi ngờ tôi.
Chẳng mấy chốc rồi báo chí sẽ viết về tôi, một cựu phát xít, và tôi sẽ trở
thành mục tiêu di động cho mọi người. Tôi đã chật vật bao nhiêu năm vì
điều đó từ ngày được ra tù. Tôi đã hai lần đổi tên, từ Konrad Hansen thành
Konrad Pedersen rồi Konrad Jensen. Nhưng vẫn luôn có những người nghe
ngóng được chuyện của tôi và gọi tôi là ‘tên phản bội Konrad’. Vẫn có
những người không chịu lên xe taxi của tôi vì họ nghe nói tôi từng thuộc
đảng NS. Việc này ít dần theo năm tháng, nhưng giờ đây mọi thứ sẽ lại tồi
tệ.”

Ông Konrad Jensen chậm rãi đứng lên khỏi ghế sofa, bước đến cửa sổ và

chỉ tay xuống lề đường. “Chiếc xe của tôi đậu ở đó. Không mới, và cũng
không phải là tốt nhất thế giới hồi còn mới, nhưng nó vẫn chạy tốt và tôi
biết nó rõ hơn bất kỳ ai khác. Chiếc xe luôn là người bạn trung thành nhất
của tôi. Tôi biết là hơi trẻ con, nhưng tôi thích gọi nó là Petter, theo tên một
người bạn thuở nhỏ. Petter Peugeot và Konrad Jensen, cặp đôi ‘tàn tạ’ già
đi cùng nhau và biết rõ đường phố Oslo hơn hết thảy mọi người.”

Gương mặt ông chua xót khi nói tiếp. “Tôi bước sang tuổi năm mươi hồi

tháng 2 nhưng chỉ kỷ niệm một mình bằng một bữa ăn giản dị trong nhà
hàng. Tôi không còn dính líu gì với những người NS cũ và không dễ để kết
bạn với những người khác. Bố mẹ tôi mất đã lâu, tôi cũng không liên lạc
mấy với anh chị em của mình. Lần cuối tôi nghe về anh trai là vào năm
1940, khi anh ấy vay tiền với lãi suất cắt cổ để trả nợ cho tôi. Nhân dịp sinh
nhật năm mươi tuổi của tôi, chị tôi gửi một thiệp mừng vỏn vẹn có bảy từ
và đến trễ bốn ngày!”

Tôi không thấy những thất vọng cá nhân và gia đình có tầm quan trọng

đặc biệt nào trong vụ án này. Vì vậy, khi ông Konrad Jensen dừng lấy hơi,
tôi tận dụng ngay cơ hội để hỏi về mối quan hệ của ông với những người
hàng xóm khác.

“Cũng không có nhiều điều để nói. Chúng tôi gặp nhau ở hành lang, trao

đổi vài câu về những chuyện lặt vặt. Vợ chồng người gác dan dĩ nhiên biết
rõ lai lịch của tôi trong chiến tranh. Họ không bao giờ nhắc đến điều đó, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.