NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 61

Rắc! Dùng lực quá mạnh, ly bị bể nát rồi, có lẽ nên mua một ít ly bằng thép
để ở đây. Cảm giác lạnh giá, tê đau thấm vào tay, tôi nhíu mày.
“Đừng động đậy.” Có người nắm chặt lấy bàn tay bị mảnh thủy tinh đâm
vào của tôi. Quay lại nhìn, hóa ra là Ngân Hách, hắn cẩn thận mở tay tôi ra,
nhặt những mảnh thủy tinh vỡ. “Không đau à?”
“Hả? Ừ…ừ…hơi đau.”
Tôi cứ tưởng, hai tay tôi có bị dính đầy những mảnh thủy tinh vỡ, hắn cũng
sẽ không động lòng chút nào. Không ngờ, hắn lại cẩn thận nhặt từng mảnh,
từng mảnh, cứ như thế, tôi giao toàn bộ tay tôi cho Ngân Hách, vừa nhìn
hắn trân trân.
“Cẩn thận một chút, những việc thế này đều do tôi lo liệu phải không?”
“A…ôi!”
Tay tôi vừa động đậy, Ngân Hách liền tỏ ra hốt hoảng, ngước nhìn tôi. Sau
đó, hắn lại cúi xuống tìm nốt những mảnh thủy tinh còn lại, ngay cả mảnh
thủy tinh nhỏ nhất, hắn cũng không bỏ qua. Sau đó, hắn nhìn bàn tay đầy
máu của tôi, nói: “có đau cũng phải đợi sau khi tôi cho phép mới được
đau.”
“Hử?”
“Cậu bị thương nặng như thế, tôi sẽ không có ước muốn bảo vệ cậu, còn
nữa… Đừng làm ra vẻ mặt ngốc nghếch như thế được không, trông rất nực
cười.”
“Này, này! Tôi cảm thấy rất buồn, cậu sao lại vui thế! Tóm lại, đối với hạng
người vô lại như cậu, tôi không thể không nổi cáu! Vừa nghĩ đến cậu là tôi
lại bừng bừng lửa giận. Tôi là vì ai mới nắm chặt tay làm vỡ cái ly! Tay của
tôi, cậu phải chịu trách nhiệm!”
“Cậu là đại lực sĩ, lẽ nào cũng là lỗi của tôi? Nếu cậu nói như vậy, chi bằng
tôi chịu trách nhiệm ba mẹ đã sinh ra cậu.”
Tôi la lên: “Cậu đang nói gì thế? Cậu thật là, đều tại cậu, tay tôi mới thành
thế này. Thế này thì Thành Huân nhất định sẽ ở bên cạnh tôi hỏi tới hỏi lui,
hơn nữa còn không thể cầm tạ tập được. Thế này thì… A! Làm sao cầm
bút?”
Cho dù tôi muốn chịu trách nhiệm, cũng không thể xẻo thịt tay mình rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.