NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 165

CHƯƠNG 12

W

atney an lành ngủ trên giường tầng của mình. Anh nhẹ nhàng nhích

người khi giấc mơ đẹp nào đó đang ban một nụ cười trên gương mặt anh.
Ngày hôm trước đã là một ngày lao động cực nhọc, nên anh ngủ sâu hơn và
đã hơn những giấc ngủ anh thường có.

“Chào buổi sáng cả đoàn!” Lewis gọi lớn. “Hôm nay là một ngày mới

toanh! Thức dậy và chiến đấu nào!”

Watney thêm giọng mình vào bản hợp ca rên rỉ.

“Nào nào,” Lewis thúc giục, “đừng càm ràm. Các anh chị được ngủ hơn

nhiều hơn giấc ngủ bình thường ở Trái đất những 40 phút rồi.”

Martinez là người đầu tiên nhảy xuống giường. Là một chàng lính

Không quân, anh có thể dễ dàng thích nghi với thời khóa biểu kiểu Thủy
quân của Lewis. “Chào buổi sáng, Chỉ huy,” anh nói với giọng quả quyết.

Johanssen ngồi dậy, nhưng chẳng nhúc nhích tí nào về thế giới khắc

nghiệt bên ngoài mấy tấm chăn êm ái của mình. Đối với một kỹ sư phần
mềm như cô, buổi sáng chẳng phải là điểm mạnh.

Vogel chậm rãi kềnh càng xuống giường, nhìn đồng hồ. Anh chẳng nói

chẳng rằng cứ thế mặc áo đồng phục vào, dũi thẳng những chỗ nhăn. Anh
thở dài vào trong khi nghĩ về cảm giác u ám của một ngày nữa không được
tắm táp.

Watney quay người tránh những tiếng huyên náo, ôm gối che đầu mình.

“Những người ồn ào đi chỗ khác chơi,” anh lầm bầm.

“Beck!” Martinez vừa gọi vừa lắc người anh bác sĩ phi vụ. “Thức dậy

đón ánh mặt trời đi anh bạn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.