Vốn là một nhà động lực vũ trụ học, Rich hiếm khi phải làm việc trễ.
Công việc của anh là tìm kiếm quỹ đạo chính xác và sửa chữa hướng đi khi
cần thiết cho phi vụ được giao. Thường thì, đó là một trong những phần đầu
tiên của một dự án; tất cả những bước còn lại đều dựa vào quỹ đạo.
Nhưng lần này, mọi chuyện đều đảo ngược. Iris cần một đường vòng quỹ
đạo, và chẳng ai biết nó sẽ được phóng khi nào.
Các hành tinh di chuyển theo thời gian. Một đường đi tính cho một ngày
phóng nhất định chỉ có thể được dùng vào đúng ngày đó. Dù khác một ngày
thôi cũng sẽ dẫn đến chuyện lỡ sao Hỏa hoàn toàn.
Thế nên Rich phải tính nhiều đường đi. Anh có một phạm vi tính toán
trong vòng 25 ngày bất kì mà Iris có thể được phóng. Anh tính từng đường
đi cho mỗi ngày.
Anh bắt đầu email CHO sếp của mình.
Mike, anh đánh máy, Đính kèm là đường đi của Iris, tính từng ngày một.
Chúng ta nên bắt đầu bình duyệt và kiểm định lại để chúng có thể được
chấp nhật một cách hợp lệ. Và anh đã đúng rồi đấy, tôi ở đây gần như cả
đêm.
Cũng chẳng đến nỗi nào. Không đau đớn bằng lúc tính toán quỹ đạo cho
Hermes đâu. Tôi biết anh sẽ chán ngấy nếu tôi đi sâu vào ba mấy phép toán,
nên tôi tóm tắt đây: Cái bộ phận phản lực nhỏ ổn định của máy chạy ion
trên Hermes thì khó xử lý hơn là cái bộ phận phản lực to chỉ hướng của tàu
gửi đồ dự trữ.
Tất cả 25 đường đi đều mất 414 ngày, và chỉ khơi khác nhau độ dài và
góc độ đẩy lực mà thôi. Yêu cầu cho nhiên liệu gần như y chang nhau cho
tất cả các quỹ đạo và nó hoàn toàn trong khả năng của máy tăng thế
EagleEye.