NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 442

Anh đã dự trù việc này nên đã đặt một chiếc áo được xếp lại ở đằng sau

đầu mình trong mũ bảo hiểm. Khi đầu anh bị ấn chặt vào chiếc nệm tự chế,
những góc cạnh trong tầm nhìn của anh cũng dần mờ đi. Anh không thể thở
cũng chẳng thể nhúc nhích.

Trực diện trong tầm nhìn của anh, vải bạt căn Hab đập phình phịch dữ

dội khi con tàu tăng tốc mỗi lúc một nhanh hơn gấp bội lần. Tuy anh dần
không còn khả năng tập trung được nữa, nhưng điều gì đó trong trực giác
cho anh biết coi bộ không ổn rồi.

***

V

ận tốc hiện tại 741 mét/giây,” Johanssen vội gọi lớn. “Độ cao 1350

mét.”

“Đã rõ,” Martinez nói.

“Sao thấy vậy,” Lewis nói. “Thấp quá.”

“Tôi biết,” Martinez nói. “Nó rề rề ấy, cứ phản kháng lại tôi. Cái mẹ gì

đang xảy ra thế này?”

“Vận tốc 850, độ cao 1843,” Johanssen nói.

“Tôi không có đủ nguồn lực tôi cần,” Martinez nói.

“Hiệu suất các động cơ đều ở mức 100 %,” Johanssen nói.

“Tôi nói cô biết nó đang rề rề đấy,” Martinez khăng khăng.

“Watney,” Lewis nói vào điện đàm. “Watney, anh có nghe không? Anh

có thể báo cáo không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.