NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 449

“Martinez,” Lewis tiếp tục. “Có cách nào để đi chậm lại không?”

Anh lắc đầu. “Tôi bí rồi, Chỉ huy. Chỉ là chúng ta đi quá nhanh.”

“Vogel?”

“Động cơ ion đơn giản là nó không đủ mạnh,” Vogel trả lời.

“Phải có cách nào đó,” Lewis nói. “Có cái gì đó chúng ta có thể làm.

Bất cứ việc gì.”

“Đã nhận được tín hiệu từ hệ thống theo dõi sinh học của anh ấy,”

Johanssen nói. “Nhịp tim 58, huyết áp 98/61.”

“Không tệ,” Beck nói. “Thấp hơn mong muốn của tôi nhưng anh ấy đã ở

trong trọng lực sao Hỏa suốt 18 tháng rồi, như vậy cũng nằm trong dự
đoán.”

“Thời gian đến khu vực giao điểm?” Lewis hỏi.

“32 phút,” Johanssen đáp.

***

S

ự bất tỉnh hạnh phúc trở thành một nhận thức mờ mịt rồi chuyển thành

một thực tại đau đớn. Watney mở mắt, rồi nheo lại vì cơn đau trong lồng
ngực.

Vải bạt gần như chẳng còn gì. Mấy mảnh vải vụn phất phơ bên miệng lỗ

mà nó từng bao bọc. Điều này ban tặng cho Watney một tầm nhìn từ quỹ
đạo về sao Hỏa không có gì che chắn. Đường chân trời của hành tinh đỏ vĩ
đại kéo dài dường như đến vô tận, bầu không khí mỏng tang khiến nó trông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.