thật mơ hồ. Chỉ 18 người trong lịch sử từng chính mắt chứng kiến cảnh
tượng này.
“Con mẹ mày,” anh nói với hành tinh phía dưới.
Với tay lấy cần điều khiển trên cánh tay, anh co rúm lại. Anh thử lại một
lần nữa, lần này cử động chầm chậm hơn, anh khởi động radio. “MAV gọi
Hermes.”
“Watney!?” Tiếng trả lời vang đến.
“Xác định. Cô hả, Chỉ huy?” Watney nói.
“Xác định. Tình trạng của anh?”
“Tôi đang ở trên con tàu không có bảng điều khiển,” anh nói. “Tôi chỉ có
cho cô biết được nhiêu đó thôi.”
“Anh thấy thế nào?”
“Ngực tôi đau quá. Tôi nghĩ mình bị gãy xương sườn. Cô thì sao?”
“Chúng tôi đang cố gắng đến đón anh,” Lewis nói. “Có chút rắc rối lúc
phóng tàu.”
“Ừ,” Watney nói, nhìn vào cái lỗ lớn trên mỏm tàu. “Vải bạt chịu không
nổi. Lúc bay lên tôi thấy nó rách toạc ra.”
“Điều đó cũng giống với những gì chúng tôi thấy.”
“Tồi tệ đến mức nào vậy Chỉ huy?” Anh hỏi.
“Chúng tôi đã có thể chỉnh lại phạm vi giao điểm của Hermes bằng hệ
thống điều chỉnh định hướng. Nhưng có một vấn đề với vận tốc giao điểm.”