NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 396

Chỉ mới năm, sáu phút, từ khói đen đã bùng cháy thành ngọn lửa lớn. Giờ
lửa vẫn chưa được dập tắt, nhưng một đồng chí cứu hỏa đã cố gắng cứu
được một người bị thương ra ngoài, bây giờ chắc được đưa đến bệnh viện
tỉnh rồi."

Tôi đứng trước cửa sổ, có thể thấy được ánh đèn nhấp nháy ngoài cửa

ra vào của phòng cấp cứu ở phía trước khu điều trị nội trú của bệnh viện.

"Hy vọng chỉ là tai nạn nhỏ, đừng gây hỏa hoạn chết người, càng đừng

liên quan đến chất cháy nổ." Tôi thở dài nói.

Thành phố về đêm, chẳng bao lâu sau đã yên tĩnh trở lại. Tôi vẫn chưa

thể bình tĩnh lại.

Tôi đi qua đi lại trong phòng bệnh, nghĩ đến đủ các khả năng.

"Hay là anh đi xem thử đi, ở đây một mình tôi lo được rồi." Đại Bảo

cũng không thể bình tĩnh được.

Tôi áy náy gật đầu, quay người ra ngoài.

Ra khỏi cổng khu điều trị nội trú, tôi đi dọc theo con đường nhỏ qua

khu cấp cứu. Khu cấp cứu của bệnh viện không lúc nào yên tĩnh, cho dù là
đêm khuya vẫn có tiếng người không ngừng nói chuyện. Tôi nhìn ngang
ngó dọc, mọi thứ đều rất bình thường, không biết người bị thương trong vụ
nổ khi nãy đang ở phòng cấp cứu nào. Thế là tôi bắt đầu tìm cảnh sát.

Cách này rất hữu dụng! Không lâu sau tôi đã tìm được hai viên cảnh

sát vũ trang đang đứng gác trước một phòng khám.

Tôi tiến lên, đưa thẻ cảnh sát ra, nói, "Xin chào, tôi muốn tìm hiểu tình

hình một chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.