NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 82

Mọi người quay sang nhìn cậu ấy, nhưng Đại Bảo không nói tiếp nữa.

Mấy ngày nay Đại Bảo vẫn luôn rất kiệm lời.

Tôi đành nói tiếp, "Nạn nhân tử vong sau hai đến ba tiếng thì bắt đầu

có hiện tượng co cứng thi thể, đầu tiên là các khớp nhỏ, dần lan đến các
khớp lớn hơn. Theo lời khai của Tôn Phụng, chập tối 6 giờ, các khớp nhỏ
của ông ta đã co cứng hoàn toàn, nhưng các khớp lớn vẫn chưa. Theo kinh
nghiệm, đây là tình trạng của người sau khi chết khoảng bốn tiếng."

"Thời gian xảy ra tai nạn là 2 giờ chiều?" Trần Thi Vũ hỏi.

Tôi lắc đầu nói, "Còn phải tính toán khoảng thời gian Ngưu Kiến

Quốc trở về nhà, nằm lên giường, bị thương nặng mà không chữa trị nữa.
Khoảng thời gian này không dễ đoán vì chúng ta không biết tình hình vết
thương của Ngưu Kiến Quốc ra sao, khoảng bao lâu thì dẫn đến tử vong. Vì
vậy, chúng ta phải nới rộng ra hai tiếng đồng hồ."

"Thời gian xảy ra tai nạn là 12 giờ chiều?" Trần Thi Vũ nói.

"Tình trạng co cứng thi thể chịu ảnh hưởng của rất nhiều yếu tố." Tôi

nói, "Chúng ta chỉ có thể nói là khoảng 12 giờ trưa, còn trước hay sau bao
nhiêu thì không nói rõ được, nên tôi nghĩ để thời gian từ 10 giờ sáng đến 2
giờ chiều thì chắc ăn hơn."

"Phạm vi bốn tiếng đồng hồ." Lâm Đào ngẫm nghĩ một lúc rồi nói,

"So với khoảng thời gian Tôn Phụng 6 giờ sáng ra khỏi nhà đến 6 giờ tối
trở về, xem như đã thu nhỏ phạm vi rồi."

"Cứ thử điều tra camera giám sát xem, biết đâu có thể phá án ngay

cũng không chừng." Trần Thi Vũ nói.

"Những lời tôi vừa nói đều dựa trên cơ sở đây là một vụ tai nạn giao

thông." Tôi nói, "Nhưng nếu đây không phải tai nạn giao thông, chúng ta
có đưa ra thời gian tử vong chính xác mấy cũng vô ích. Kết quả cuối cùng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.