NGƯỜI THẦY - Trang 109

tính chủng tộc trong gen của Kevin. Đúng không? Thầy hướng dẫn bảo
rằng Kevin sắp mười chín tuổi, năm nay đáng lý phải tốt nghiệp, nhưng sau
hai lần ở lại lớp thì nó không hy vọng gì được mang áo mão. Chẳng chút hy
vọng. Nhà trường đành câu giờ, hy vọng nó tung hê hết để vào lính hay làm
gì khác. Thời buổi này quân đội thu nhận mọi hạng người mà, què, mù,
khập khiễng thu nhận tất, nghĩa là mọi thứ Kevin trên đời. Ban giám hiệu
bảo rằng đi một mình thì nó chẳng bao giờ tới nổi với tôi, thành ra yêu cầu
tôi xuống phòng hướng dẫn nhận nó.

Nó ngồi trong một góc phòng, lọt thỏm trong chiếc áo parka

[66]

rộng

quá khổ, mặt khuất trong cái mũ liền. Thầy hướng dẫn nói, Thầy ấy đấy,
Kevin. Đây là thầy giáo mới của em. Kéo mũ xuống để thầy có thể thấy mặt
em.

Kevin không nhúc nhích.
Ôi, thôi nào, Kevin, kéo mũ xuống.
Kevin lắc đầu. Đầu lắc nhưng mũ ở nguyên chỗ cũ.
OK, em đi với thầy McCourt, rồi ráng mà học.
Thầy hướng dẫn thì thầm với tôi, Biết đâu nó đồng cảm chút ít với thầy,

thầy biết đấy.

Nó chẳng đồng cảm gì hết. Nó ngồi gõ ngón tay lên bàn, giấu dần trong

mũ. Ông hiểu trưởng, trên đường đi kiểm tra, thò đầu vào nói, này con, bỏ
mũ ra. Kevin phớt lờ. Ông hiểu trưởng quay qua tôi. Ta hơi có vấn đề về kỷ
luật ở đây đấy nhỉ?

Đây là Kevin Dunne đấy ạ.
Ô, thế à, rồi ông lùi ra.
Tôi như bị mắc kẹt trong một vấn đề bí ẩn. Khi tôi kể về cậu này cho

các thầy khác, họ đảo mắt bảo tôi các thầy giáo mới thường kẹt với những
trường hợp bất khả. Thầy hướng dẫn bảo tôi đừng có lo, Kevin phiền toái
thật nhưng không bao giờ thành ra sẽ không học lâu nữa đâu. Cứ kiên nhẫn
thôi.

Hôm sau, ngay trước giờ trưa, Kevin xin phép ra ngoài. Nó hỏi sao thầy

cho phép em dễ dàng vậy? Tại sao? Thầy muốn tống khứ em đi, phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.