NGƯỜI THẦY - Trang 12

hoàng và hôn chiếc nhẫn của ngài. Bà Sarah, công tước xứ York, đã phỏng
vấn tôi. Bà bảo rằng tôi là người đoạt giải Pulitzer đầu tiên bà phỏng vấn.
Tôi đáp rằng bà là nữ công tước đầu tiên tôi được làm quen. Bà “ồ” lên, rồi
hỏi người quay phim: Có cảnh đó không đấy? Có cảnh đó không đấy? Tôi

được đề cử vào danh sách giải Grammy cho loại sách-nghe

[5]

và tí nữa thì

được gặp Elton John. Người ta nhìn tôi với đôi mắt khác xưa. A, hóa ra ông
viết quyển ấy đấy, họ nói, Thưa ông McCourt, xin mời ông đi lối này, hay
Chẳng hay ông cần gì không, bất cứ thứ gì? Một bà trong quán cà phê nheo
mắt nói: “Tôi đã thấy ông trên ti vi. Hẳn ông phải là một nhân vật quan
trọng. Ông tên gì nhỉ? Cho tôi xin chữ ký được không?” Tôi được lắng
nghe. Tôi được yêu cầu phát biểu quan điểm về Ireland, về bệnh viêm kết
mạc, bệnh nghiện rượu, về răng lợi, về giáo dục, tôn giáo, về những âu lo sợ

hãi của thanh thiếu niên, về William Butler Yeats

[6]

, về văn học nói chung.

Mùa hè này ông đang đọc những quyển gì? Năm nay ông đã đọc những
quyển nào rồi? Họ hỏi về giáo lý, viết lách, nạn đói. Tôi thuyết trình trước
những cuộc hội họp của nha sĩ, luật sư, bác sĩ nhãn khoa và, tất nhiên rồi,
giới giáo chức. Tôi chu du khắp thế giới, làm một người Ireland, một thầy
giáo, một chuyên gia về mọi sự bất hạnh và khốn cùng, một ngọn đèn hy
vọng cho những công dân cao tuổi ở khắp nơi lúc nào cũng chỉ muốn kể
chuyện đời mình.

Angela’s Ashes được dựng thành phim. Ở Mỹ anh muốn viết gì thì viết,

nhưng cái chính vẫn là Phim. Anh có thể viết cả quyển niên giám điện thoại
vùng Manhattan, nhưng người ta vẫn sẽ hỏi: Thế à, bao giờ dựng thành
phim?

Giả sử tôi chưa hoàn thành quyển Angela’s Ashes thì hẳn tôi đã chết

trong lúc khẩn cầu: Lạy Chúa, một năm nữa, chỉ một năm nữa thôi vì đó là
quyển sách duy nhất con muốn hoàn thành trong đời – ý là quãng đời còn
lại. Tôi thật không dám mơ nó sẽ nằm trong danh sách best-seller. Tôi chỉ
mong nó sẽ chễm chệ trên giá sách trong khi tôi kín đáo núp trong hiệu sách
và theo dõi những phụ nữ xinh đẹp lần giở từng trang sách rồi thỉnh thoảng
nhỏ đôi giọt lệ. Rồi dĩ nhiên, họ sẽ mua quyển sách, mang về nhà, nằm dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.