NGƯỜI THẦY - Trang 150

Tôi mang đến một máy thu âm. Chắc chắn chúng muốn được nghe

chính mình nói. Serena cầm micrô.

Tối hôm qua chị của em bị bắt. Chị là người tử tế. Chị chỉ thó có hai

miếng sườn heo ở cửa hàng thôi. Người da trắng cũng thuổng dài dài sườn
heo và nhiều món khác nhưng không bị bắt. Em từng thấy nhiều mụ da
trắng cứ thịt bò giấu dưới áo ra khỏi cửa hàng. Giờ đây chị ngồi tù chờ ngày
ra tòa.

Nó ngừng lại, nhìn tôi lần đầu tiên rồi đưa trả micrô. Em hông hiểu sao

lại kể với thầy chuyện này. Thầy chỉ là thầy giáo. Thầy chỉ là một gã da
trắng. Rồi nó quay người, bước về chỗ. Nó ngồi chắp hai tay trên bàn, rất là
ngoan ngoãn. Nó đã hạ nhục tôi, cả lớp biết thế.

Lần đầu tiên trong kỳ học đó cả lớp yên phăng phắc. Chúng chờ phản

ứng của tôi, nhưng tôi như bị tê liệt, đứng đó với micrô trong tay, băng vẫn
chạy mà không thu được gì.

Em nào khác không? Tôi hỏi.
Chúng đăm đăm nhìn tôi. Phải chăng đó là sự khinh mạn?
Một bàn tay giơ cao. Maria, cô bé thoogn minh ăn mặc tươm tất, bài vở

luôn sạch sẽ, có câu hỏi.

Thưa thầy, sao các lớp khác đi dã ngoại còn lớp này không đi đâu hết?

Chỉ ngồi đây nói vào cái máy ghi âm vớ vẩn. Sao vậy ạ?

Đúng thế, đúng thế, cả lớp nhao nhao. Sao vậy ạ?
Các lớp khác cùng đi xem phim. Sao chúng em lại không được ạ?
Chúng đang nhìn tôi, trò chuyện với tôi, nhìn nhận sự hiện hữu của tôi,

kéo tôi vào trong thế giới của chúng. Nếu lúc ấy anh bước vào lớp học này
hẳn anh sẽ nói, A, đây đúng là một ông thầy gắn bó với học trò. Hãy nhìn
những cô bé lanh lợi và hai cậu kia, dán mắt vào ông thầy kìa. Bạn sẽ tin
tưởng vào hệ thống giáo dục công lập cho mà xem.

Được, tôi nói, cảm thấy như mình là người có quyền quyết định, các em

muốn xem phim nào?

Cold Turkey, Maria đáp. Anh của em đã xem ở Broadway gần Time

Square.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.