NGƯỜI THẦY - Trang 171

Tình cờ tôi gặp Bùm Bùm trên đường Delancey sau kỳ thi tốt nghiệp, tôi

hỏi nó về cái bài chiêm chiếp kia.

Em chẳng biết nữa. Em vẫn có những ý tưởng điên rồ và bất chấp

chuyện gì sẽ xảy ra. Em ngồi trong phòng thi ấy, mọi chuyện mới vớ vẩn
làm sao, cái ông giám thị ở đấy răn đe chúng em không được ngó bài người
bên cạnh, lúc đó có một con chim đậu trên bậu cửa sổ chiêm chiếp mãi nên
em mới tự bảo: OK, mẹ, quái gì chứ, rồi em đặt bút ghi lại tiếng chim kêu.
Năm em mười bốn tuổi, bố em cho em đi học võ. Tay người Nhật cho em
ngồi đợi ngoài đại sảnh cả giờ luôn, tới khi em hỏi: Ô này ông, buổi học của
tôi sao đây? thì hắn bảo em về nhà đi. Về nhà à? Ý em là hắn đã được trả
tiền rồi mà. Hắn nói: Về nhà đi. Em hỏi: Tuần tới tôi trở lại hay sao? Hắn
chẳng nói chẳng rằng. Tuần sau em trở lại, hắn hỏi: Mày muốn gì? Em nhắc
lại em muốn học võ. Hắn bảo em đi chùi nhà vệ sinh. Em thắc mắc không
biết liên quan thế nào đến chuyện tập võ nhưng em không nói gì hết. Em đi
chùi nhà vệ sinh. Hắn bảo em ra ngồi trường kỷ, cởi giày vớ rồi nhìn bàn
chân mình. Mắt không được rời khỏi bàn chân. Thầy đã từng nhìn chân
mình bao giờ chưa? Em có một bàn chân lớn hơn bàn chân kia. Hắn đi ra
bảo em, Mang giày vào, không vớ, rồi về nhà đi. Càng ngày em càng tuân
theo lời hắn dễ dàng hơn. Em chẳng còn thấy bực mình nữa. Đôi khi em
ngồi trên ghế băng, chẳng làm gì hết, rồi về nhà mà vẫn trả hắn tiền. Em kể
cho bố em, ông chỉ nhăn mặt. Sau sáu tuần như thế tay Nhật mới dẫn em
vào phòng dạy em bài đầu tiên. Hắn bắt em đứng quay mặt vào tường còn
hắn cầm một thứ kiếm xông tới la hét om sòm chừng mười lăm phút. Kết
thúc giai đoạn này hắn bảo em được thu nhận vào trường hắn, nhưng trước
khi về em phải chùi nhà vệ sinh để dẹp đi những ý nghĩ lớn lối về mình, nếu
có. Thành ra em biết hôm ấy thầy kéo em ngã là tại vì sao. Em biết thầy
phải cứu thân thầy, với em thế OK thôi, vì em không cần cái thế giới này,
còn thầy là một ông thầy OK, em cóc quan tâm bọn nhóc trong lớp nghĩ gì.
Nếu thầy nghĩ cần phải tỏ ra ta đây là một thầy giáo “ngon lành” thì thầy
nên về nhà lau chùi phòng vệ sinh.

Đây là thực trạng ở các trường công lập Mỹ: Càng tránh xa việc dạy học

lương bổng anh càng cao và anh càng oai. Hãy lấy chứng chỉ giáo viên, dạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.