NGƯỜI THẦY - Trang 244

Thưa không. Chỉ có món đó thôi ạ. Mẹ em bảo khai vị làm mất ngon

miệng.

Thế ra là mẹ em nấu món thịt bê đấy?
Không, cô người làm ạ.
A, cô người làm. Thế mẹ em làm gì?
Mẹ em ở chỗ bố em ạ.
Nghĩa là cô người làm nấu bữa ăn tối và chắc cũng cô ấy bưng lên chứ

gì?

Đúng thế ạ.
Em ăn tối một mình à?
Vâng.
Tại một cái bàn gỗ gụ to bóng loáng, nhỉ?
Đúng thế ạ.
Dưới chùm đèn bằng pha lê?
Vâng ạ.
Thật à?
Thật ạ.
Có cả nhạc chứ nhỉ?
Có ạ.
Thầy đoán là nhạc của Mozart? Nó hợp với bàn gỗ gụ và chùleđèn pha

lê.

Không ạ. Telemann.
Rồi sao?
Em nghe nhạc Teleman chừng hai mươi phút. Ông này là một trong

những nhạc sĩ bố em thích nhất. Nghe xong bản nhạc, em gọi điện cho bố
em.

Lúc đó bố em ở đâu, nếu thầy được phép hỏi?
Bố em nằm trong bệnh viện Sloan-Kettering vì ung thư phổi, mẹ em ở

đó với bố em vì có lẽ bố em sắp mất nay mai.

Ô, Daniel, thầy xin lỗi em. Lẽ ra em nên cho thầy biết để thầy khỏi cật

vấn em như thế này.

Không sao ạ. Đằng nào thì bố em cũng sẽ mất mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.