NGƯỜI THẦY - Trang 77

5

Sau khi nghỉ dạy một thời gian, có lần tôi nguệch ngoạc làm một con

tính trên mấy mảnh giấy, kết quả thật ấn tượng. Ở thành phố New York tôi
đã dạy năm trường trgung học khác nhau và một trường cao đẳng: trường
Trung học Hướng nghiệp và Kỹ thuật McKee ở Staten Island, trường Trung
học Kỹ nghệ Thời trang ở Manhattan, trường Trung học Seward Park ở
Manhattan, trường Trung học Stuyvesant ở Manhattan, lớp buổi tối tại
trường Trung học Washington Irving ở Manhattan và trường Cao đẳng
Cộng đồng New York ở Brooklyn. Tôi đã dạy cả ban ngày lẫn buổi tối và
mùa hè. Con tính của tôi cho thấy có khoảng mười hai nghìn cậu trai và cô
gái, những người đàn ông và những phụ nữ, đã ngồi trước mặt tôi nghe
giảng, ngâm thơ, động viên, nói huyên thuyên, ca hát, diễn thuyết, kể lể,
thuyết giáo và im miệng. Tôi nghĩ đến mười hai nghìn học sinh này và tự
hỏi đã làm gì được cho họ. Rồi lại nghĩ về những gì họ đã làm được cho tôi.

Con tính cho thấy ít nhất tôi đã lên lớp ba mươi ba nghìn giờ.
Ba mươi ba nghìn giờ trong ba mươi năm: ngày, đêm và cả mùa hè.
Ở trường đại học người ta có thể cứ dùng mãi một giáo án cũ mèm đã ố

vàng

[50]

. Ở một trường trung học công lập sẽ chẳng bao giờ như thế được.

Thiếu niên Mỹ là những chuyên gia lật tẩy thầy giáo. Nếu anh định bịp
chúng thì chúng sẽ làm anh khốn nạn ngay.

Thế ạ, ô, thưa thầy, ở Ireland còn những chuyện gì nữa ạ?
Lúc này thầy không thể kể chuyện được. Ta phải làm xong bài tập từ

vựng trong sách giáo khoa đã. Các em mở trang 72.

Ôi giời, thầy ơi, thầy vẫn kể ở những lớp khác đấy thôi. Thầy không thể

kể cho chúng em một chút xíu sao?

OK, chút xíu thôi nhé. Hồi nhỏ ở Limerick thầy chẳng bao giờ dám mơ

có ngày sẽ thành thầy giáo ở New York. Bọn thầy nghèo mà.

Ra thế ạ. Chúng em nghe nói là hồi đó thầy không có nổi tủ lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.