NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 10

trước khi đứng lên và được chữa khỏi ý thích tiếp tục đọc.
Mờ sáng tôi đến Béjanitji, một làng nhỏ, và bốn giờ chiều đến Porkhoff,
một thành phố cổ trên bờ sông Chelonia, con sông chuyên chở lanh và lúa
mì đến hồ Ilmen. Từ đó đến hồ Ladoga tính ra tôi đã đi được nửa đường.
Thú thật, tôi rất muốn dừng lại nghỉ ngơi một đêm nhưng quán hàng ở đây
bẩn thỉu đến mức tôi phải quay lên xe ngồi. Cũng phải nói nhờ người đánh
xe đã đảm bảo con đường sắp đi tốt hơn con đường đã qua mà tôi có quyết
định dũng cảm ấy. Cuối cùng chiếc xe trạm lại ra đi với tốc độ nước đại, tôi
tiếp tục chiến đấu bên trong thùng xe, còn người đánh xe ngồi trên chỗ của
mình ngân nga một điệu hát buồn, tôi không hiểu ý nghĩa của lời hát nhưng
âm điệu có vẻ rất phù hợp với hoàn cảnh đau khổ của tôi. Nếu nói tôi đã
ngủ thiếp đi thì không ai tin nổi và bản thân tôi cũng không tin, nếu không
bị bừng tỉnh dậy với một vết xước đau đớn ở trán. Một cú xóc mạnh đến
nỗi người đánh xe văng khỏi chỗ ngồi và làm tôi thức dậy do trán bị đập
vào cạnh xe. Tôi có ngay ý định đổi chỗ cho người đánh xe, nhưng nói mãi
anh ta vẫn không đồng ý, hoặc vì anh ta không hiểu lời đề nghị của tôi hoặc
vì anh ta cảm thấy thiếu trách nhiệm nếu làm như thế. Rốt cuộc chúng tôi
lại lên đường, người đánh xe lại hát và tôi tiếp tục bị hành hạ trong thùng
xe. Năm giờ sáng chúng tôi đến Selogorodetz rồi dừng lại ăn điểm tâm.
Nhờ trời chúng tôi chỉ còn phải đi hơn năm mươi dặm nữa.
Tôi thở dài trở vào thùng xe, ngồi dựa vào chiếc gậy. Đến lúc ấy tôi mới
thử đề nghị bỏ tấm vải trùm xe ra, người đánh xe trả lời đấy là điều dễ nhất
trên đời. Tôi bảo anh ta làm ngay và vì vậy chỉ còn phần dưới con người tôi
là tiếp tục bị hành hạ.
Ở Louga tôi lại có một ý kiến sáng suốt là bỏ chiếc ghế dài, bỏ rơm rạ lên
sàn xe, lót chiếc áo khóac và nằm trên đó. Nhờ những cải tiến này tình
trạng của tôi cuối cùng trở nên gần như chịu đựng được.
Người đánh xe dừng lại trước lâu đài Garchina, nơi vua Paul đệ nhất bị đày
suốt thời gian Catherine trị vì và trước cung điện Tsarskoï e Selo, nhà nghỉ
mùa hè của Hoàng đế Alexandre, nhưng tôi mệt mỏi đến mức chỉ còn đủ
sức ngẩng đầu nhìn hai kỳ quan ấy, tự hứa sẽ trở lại thăm trong một chiếc
xe tiện nghi hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.