NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 101

đạn bắn chào khi họ đến, viên đạn đâm thủng tấm gỗ dày hai phút cách đấy
bảy mươi bước. Phần lạ nhất của toà lâu đài mùa đông này là tượng một
con voi khổng lồ do một người Perse cưỡi được trang bị đủ thứ và do hai
nô lệ dắt, ban ngày từ vòi phun ra nước, ban đêm phun ra lửa, rồi thỉnh
thoảng rống lên những tiếng kinh khủng vang khắp Saint-Peterbourg nhờ
tám hoặc mười người chui vào thân hình rỗng của nó.
Không may những buổi lễ như vậy, dù ở Nga, cũng chỉ thoảng qua. Mùa
chay đưa một trăm dân tộc trở về quê nhà và băng tan làm toà lâu đài sụp
đổ. Từ đó người ta không bao giờ được thấy lại nữa và mỗi năm mới, lễ hội
hoá trang lại càng buồn.
Ngày lễ năm 1825 còn kém vui hơn bình thường, giống như chỉ là bóng ma
của những ngày vui nhộn trước đây. Nỗi buồn của Hoàng đế Alexandre
ngày càng tăng, lan ra trong triều thần. Sợ làm Người không hài lòng, dân
chúng tuy không thân quen họ, cũng chia xẻ nỗi lo lắng với họ.
Như một số người nói thì nỗi buồn ấy là do hối hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.