NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 117

- Tốt – Zoubov nói và đoàn mưu sát tiếp tục đi.
Thực thế, Paul có thói quen sang với bà hoàng Gagarine. Thấy ông vào,
trông xanh xao và u tối hơn bình thường, bà chạy tới, khẩn khoản hỏi xem
có việc gì.
- Việc gì ư? – Hoàng đế trả lời – đây là lúc ta đánh một đòn mạnh và ít
ngày nữa sẽ thấy đầu những người rất thân yêu của ta rơi xuống!
Sợ hãi vì lời đe doạ ấy, bà hoàng Gagarine vốn biết lòng nghi ngờ của Paul
đôi với gia đình, tìm cớ ra khỏi phòng khách viết vài dòng cho Đại quận
công Alexandre nói mạng sống của ông gặp nguy hiểm và cho đem tới lâu
đài Saint Michel. Sĩ quan bảo vệ được lệnh không để Hoàng thái tử ra
ngoài nên đã để cho người mang thư đi vào. Alexandre nhận được mảnh
giấy, biết bà hoàng Gagarine nắm được mọi bí mật của Hoàng đế nên càng
lo lắng bội phần.
Đến khoảng mười một giờ như người gác đã nói, Hoàng đế trở về lâu đài,
vào trong phòng riêng, đi ngủ, vì ông đặt lòng tin vào Pahlen.
Trong lúc đó những người mưu phản đến cửa tiền sảnh trước phòng ông và
Arkamanov gõ cửa.
- Ai đấy? – người hầu phòng hỏi.
- Tôi, Arkamanov, tuỳ tùng của Hoàng đế.
- Ông muốn gì?
- Tôi đến để báo cáo.
- Ngài nói đùa, đã gần nửa đêm rồi.
- Nào, chính ông nhầm, sáu giờ sáng. Mở cửa mau, sợ Hoàng đế nổi
nóng với tôi đấy.
- Tôi không biết có phải…
- Tôi đang làm nhiệm vụ và ra lệnh cho ông.
Người hầu phòng tuân lệnh. Những người mưu phản, kiếm cầm tay ùa vào
tiền sảnh. Người hầu phòng sợ hãi trốn vào một góc, nhưng một người lính
kỵ binh người Ba lan đang canh gác nhảy vào trước cửa phòng Hoàng Đế,
đoán được ý đồ của những người khách đã ra lệnh cho họ đi ra. Zoubov
muốn lấy tay đẩy anh ta ra. Một phát súng lục nổ nhưng ngay lúc ấy người
bảo vệ duy nhất của kẻ một giờ trước đây chỉ huy năm mươi ba triệu người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.