NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 191

ba mươi tám độ còn ở Tobolsk người ta kể vào mùa này xuống đến âm năm
mươi.
Ngày hôm sau nữa chúng tôi lại lên đường trong chiếc xe bốn bánh, nhờ
lớp băng dày chúng tôi đi không quá vất vả. Ra khỏi Perm cảnh vật mới
làm chúng tôi nao lòng. Thật vậy, dưới tấm khăn tang của bầu trời, tất cả
đường lớn, đường nhỏ, sông suối đã biến mất, đấy là biển rộng bao la, nếu
không có một số cây to đơn độc hướng dẫn những người đánh xe quen
thuộc trong vùng, người ta phải dùng la bàn như trên một bỉên khơi thực
thụ. Thỉnh thoảng một cánh rừng thông âm u cành nhánh như kim cương
xuất hiện trông xa như hòn đảo, nằm rải rác bên phải , bên trái hoặc trên
đường chúng tôi đi, giúp chúng tôi nhận biết đã không đi chệch con đường
mở ra giữa các hàng cây. Chúng tôi đi như thế gần năm mươi dặm vào một
vùng mỗi lúc càng hoang dã. Càng tiến lên những trạm chuyển tiếp càng
thưa, đôi khi cách nhau đến tám dặm. Đến những trạm này không còn như
trên đường từ Saint-Peterbourg đến Moscou, trước cửa là những đám đông
luôn luôn tươi vui, ở đây ngược lại hầu như hoàn toàn hoang vắng. Chỉ một
hoặc hai người trong những căn nhà có lò sưởi ấm, là vật dụng cần thiết
trong những ngôi nhà nghèo nàn. Nghe tiếng chúng tôi tới, một trong bọn
họ nhảy lên con ngựa không yên cương, tay cầm một cái sào dài, lao vào
bụi thông nào đấy đuổi bầy ngựa hoang ra. Thế là người đánh xe, Ivan, đôi
lúc cả tôi nữa, túm lấy bờm ngựa, dùng sức buộc chúng vào xe. Chúng kéo
xe với tốc độ nhanh đáng sợ nhưng sự hăng hái ấy lắng dần vì băng chưa
đóng chặt, chân chúng bị đóng vào tuyết, chúng mệt mỏi rất nhanh. Sau khi
đi đường hơn mỗi đoạn trước một tiếng đồng hồ, chúng tôi đến một trạm
khác và lại mất hai mươi, hai mươi lăm phút theo cách ấy. Chúng tôi đia
qua như thế trên mọi vùng đất của sông Silva và Ouja, nước cuộn lên từng
mảnh vàng, bạc, bạch kim và viên đá carbonate, chỉ rõ những kim loại giàu
và đá quý. Khi đang trong vùng khai thác, có những làng thợ mỏ, những
chỗ chúng tôi đi qua đều có vẻ đã lấy lại cuộc sống nhưng chẳng mấy chốc
vượt khỏi thị trấn này chúng tôi bắt đầu thấy dãy núi Ourals ở chân trời như
một bức tường tuyết lởm chởm những chỏm đen, khối rào chắn thiên nhiên
dựng lên giữa châu Âu và châu Á.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.