NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 213

bắt; quyết tâm của Louise, cô đã bán hết và bị lừa đảo như thế nào, việc
tiếp kiến Hoàng đế và lòng tốt của Hoàng đế đối với cô, chúng tôi rời
Saint-Peterbourg đến Moscou, được mẹ và các cô em ông tiếp đón ra sao,
nhận chăm sóc con ông, rồi việc chúng tôi ra đi, những mệt nhọc hỉêm
nguy, hành trình qua dãy Ourals ghê gớm và cuối cùng đến Tobolsk và
Koslovo. Bá tước nghe tưởng như một câu chuyện hoang đường, thỉnh
thoảng nắm lấy tay tôi, nhìn vào mặt để chắc chắn chính tôi đang nói với
ông ấy và đang ở trước mặt ông. Rồi sốt ruột, ông đứng dậy đi ra cửa,
không thấy ai tới lại vào ngồi xuống, hỏi tôi về những chi tiết mới, tôi nhắc
lại và ông nghe không biết mệt. Cuối cùng cửa mở, anh Cô dắc xuất hiện
một mình.
- Thế nào? – Bá tước tái mặt hỏi.
- Tỉnh trưởng trả lời là ông phải biết điều cấm kỵ đối với tù nhân.
- Điều gì?
- Cấm tiếp đón đàn bà.
Bá tước đưa tay lên trán và để rơi mình xuống ghế. Tôi cũng bắt đầu sợ và
nhìn nét mặt Bá tước lộ rõ những cảm xúc mạnh trong tâm hồn. Sau một
lúc im lặng, ông ngoảnh lại anh Cô dắc hỏi:
- Tôi có thể nói chuyện với ông Đội trưởng được không?
- Ông ấy đang gặp Tỉnh trưởng cùng lúc với tôi.
- Nhờ anh chờ ở cửa, nói tôi xin ông ấy có lòng tốt đến đây một lúc.
Anh Cô dắc nghiêng mình và đi ra.
- Những người ấy vâng lời đấy chứ - tôi nói với Bá tước.
- Vâng, theo thói quen – Bá tước mỉm cười nói – Nhưng ông thấy có
gì ghê gớm hơn thế không? Cô ấy ở đây, cách tôi một trăm bước chân, đã
vượt qua chín trăm dặm đến với tôi mà tôi không thể gặp!
- Nhưng chắc có sự lầm lẫn gì đấy – tôi nói – Chắc có lệnh nào đó
truyền đạt sai, để rồi tôi hỏi lại xem.
Alexis mỉm cười nghi ngờ.
- Chúng ta sẽ đề nghị lên Hoàng đế.
- Vâng, rồi ba tháng nữa mới có trả lời…Trong lúc đó…Ông không
biết ở trên đất nước này như thế nào đâu! Lạy Chúa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.