NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 33

cảnh cáo vị bộ trưởng nếu để kẻ thân tín của ông làm một việc gì đại loại
như thế. Nếu không sẽ bị đày đi Sibérie.
- Cô ta dè chừng về lời cảnh cáo ấy chứ?
- Vâng. Lâu nay không nghe nói gì về cô ta nữa. Nhưng nào, nói
chuyện về tôi và những người khác đủ rồi. Trở về việc của ông một chút.
Ông cho phép, nhân danh đồng hương, hỏi ông đến Saint-Peterbourg có ý
định gì. Có lẽ biết rõ thành phố trong ba năm ở đây ít nhất tôi cũng giúp
cho ông được những lời khuyên.
- Tôi hơi nghi ngại đấy, nhưng không sao. Vì cô quan tâm đến tôi, xin
nói với cô tôi đến đây với tư cách là thầy dạy đánh kiếm. Người ta có hay
gây gỗ với nhau ở Saint-Peterbourg không?
- Có, những cuộc đấu tay đôi hầu như luôn có người chết. Khi tan
cuộc các đấu thủ và người làm chứng có nguy cơ bị đi đày ở Sibérie. Mặc
dù vậy ông sẽ không thiếu học trò. Tuy nhiên tôi có một lời khuyên.
- Thế nào?
- Cố gắng để Hoàng đế chỉ định ông làm thầy dạy đánh kiếm ở một
trung tâm nào đấy, để ông có một cấp bậc trong quân đội. Như ông biết, ở
đây bộ quân phục rất có giá.
- Lời khuyên rất tốt, đưa ra thì dễ nhưng thực hiện thì khó lắm.
- Vì sao vậy?
- Làm sao tiếp xúc được với Hoàng đế? Tôi không có một sự bảo trợ
nào ở đây cả.
- Tôi sẽ nghĩ về điều đó.
- Thế nào? Cô ư?
- Việc ấy làm ông ngạc nhiên à? – Louise cười nói với tôi.
- Không, tôi không ngạc nhiên gì về cô. Cô khá đẹp để có thể đạt được
những gì mình muốn. Nhưng tôi chưa làm điều gì xứng đáng với lòng tốt
của cô.
- Ông chưa làm gì ư? Chẳng phải ông là đồng hương? Mang đến cho
tôi bức thư của Rose tốt bụng? Nhắc lại với tôi Paris hoa lệ, đưa lại cho tôi
một trong những giờ êm dịu nhất tôi chưa từng trải qua ở Saint-Peterbourg?
Hy vọng tôi sẽ gặp lại ông chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.