NGƯỜI THẦY DẬY ĐÁNH KIẾM - Trang 46

- Lạy Chúa! Lạy Chúa! Có thể nào đấy là những điều ông đã nghĩ?
- Tôi nói sự thật với em, Louise, và đây là một bằng chứng. Em cầm
lấy – anh ấy đứng lại gần một chiếc bàn nhỏ lấy một chiếc hộp niêm phong
đưa cho tôi – tôi không đoán được hôm nay sẽ gặp lại em, không hy vọng
thấy em nữa. Em hãy đọc đi.
- Bản di chúc của ông ư?
- Làm ở Moscou ngay sau ngày tôi vào hội kín.
- Chúa ơi, ông lại để cho tôi ba mươi nghìn rúp lợi tức!
- Nếu em không yêu tôi trong khi sống, tôi muốn ít nhất em có được
một số kỷ niệm tốt về tôi sau khi tôi chết.
- Nhưng những kế hoạch về âm mưu, cái chết ấy, việc tự sát, ông từ bỏ
tất cả rồi chứ?
- Louise, em tự do ra đi, năm phút đã trôi qua. Nhưng em là hy vọng
cuối cùng của tôi, điều duy nhất gắn tôi vào cuộc sống. Vì một khi đã ra
khỏi đây, em sẽ bao giờ quay trở lại nữa, tôi lấy danh dự báo với em khi
cánh cửa khép lại, là lúc tôi bắn vào đầu mình.
- Ồ! Ông điên rồi!
- Không, tôi đau buồn.
- Ông sẽ không bao giờ làm một việc như thế!
- Em cứ thử xem.
- Ông Bá tước, nhân danh Trời đất!
- Louise, em nghe đây, tôi đã đấu tranh đến cùng, hôm qua tôi đã
quyết định kết thúc đi, hôm nay gặp lại em, tôi muốn mạo hiểm lần cuối
cùng hy vọng thắng. Tôi đưa mạng sống ra giành lấy hạnh phúc, thất bại thì
tôi sẽ trả giá.
Nếu Alexis nói những điều ấy trong cơn mê sảng thì tôi đã không tin,
nhưng anh ấy nói với giọng bình thường, với thái độ bình tĩnh thường có,
với giọng điệu vui vẻ hơn là u buồn. Tóm lại người ta cảm thấy trong
những gì anh nói với tôi có tính chất chân thật cho nên đến lượt tôi không
thể ra đi được nữa. Tôi nhìn chàng trai đẹp đẽ sống đầy đủ và chỉ cần có tôi
là sẽ có đầy đủ hạnh phúc. Tôi nhớ lại bà mẹ có vẻ yêu thương anh đến thế,
hai cô em gái khuôn mặt tươi vui. Tôi nhìn thấy anh đẫm máu và biến dạng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.