NGƯỜI THẦY THUỐC - Trang 39

“Robert Jeremy Cole, thưa ông.”

“Mấy tuổi?”

“Chín ạ.”

“Tao là thợ cạo kiêm thầy lang, đang tìm một đứa học nghề. Mày biết thợ

cạo kiêm thầy lang làm cái gì không, Cole?”

“Phải ông là một thứ bác sĩ không ạ?”

Con người to béo này cười. “Tạm thời cũng gần đúng. Bukerel cho tao

biết về hoàn cảnh mày. Việc làm của tao có hấp dẫn mày không?”

Không. Nó không muốn thành ra cái thứ như con đỉa đã trích máu bố nó

đến chết. Nhưng như vậy không đáng sợ bằng bị bán làm nô lệ, nên nó đáp
“có” không do dự.

“Không sợ làm việc chứ?”

“Thưa ông không!”

“Thế là tốt. Bởi vì đi với tao thì sẽ làm việc khờ người đấy. Bukerel bảo

rằng mày biết đọc và viết tiếng Latin, phải không?”

Nó ngần ngừ. “Nói cho đúng thì cháu biết rất ít tiếng Latin ạ.”

Ông ta mỉm cười. “Tao sẽ thử thách mày một thời gian, chú lỏi ạ. Mày có

đồ dùng gì không?”

Gói đồ nho nhỏ của nó đã cột sẵn sàng từ mấy ngày nay. Mình thoát

chưa? nó tự hỏi. Ra khỏi nhà, họ leo lên một chiếc xe ngựa kỳ quái nhất mà
nó mới thấy lần đầu. Hai bên chỗ ngồi là một cái cột màu trắng quấn những
miếng vải dày như con rắn màu đỏ. Đó là một cái xe có mui son màu đỏ tươi
lem nhem, vẽ hình những con cừu, sư tử, cái cân, con dê, cá, cung, cua
[

10

]... bằng màu vàng như màu mặt trời.

Con ngựa đốm màu xám kéo họ đi xuống đường Carpenter, chạy ngang

trụ sở Phường hội. Nó ngồi như chết cứng khi xe chạy qua con đường
Thames ồn ào, nhìn thật nhanh người thợ cạo và giờ đây nhận thấy ông ta có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.