NGƯỜI THỨ 41 - Trang 31

Ma-ri-út-ka vừa trang trọng nói tiếp tên mình, vừa chui vào trong chăn.
Ép-xi-u-cốp muốn mau mau báo cáo tình hình về ban tham mưu mặt

trận.

Ở lại trong làng, cần phải nghỉ ngơi và ăn uống cho lại sức. Được một

tuần lễ Ép-xi-u-cốp quyết định lên đường, men theo bờ biển đến A-ran-xkơ
và từ đó về Ka-da-lin-xkơ.

Những người dân Kiếc-ghi qua đường cho biết một trận bão đã xô một

chiếc thuyền đánh cá mắc cạn vào bờ cát, cách đó chừng bốn dặm. Theo lời
họ, thuyền hãy còn tốt, nằm chỏng chơ ở bờ biển; những người đánh cá
chắc là chết cả.

Ép-xi-u-cốp mò đi xem xét.
Chiếc thuyền bằng gỗ sồi tốt màu vàng, gần như hãy còn mới, bão gió

không làm hư hại chỗ nào, chỉ xé rách cánh buồm và rứt tung mất bánh lái.

Sau khi lấy ý kiến các chiến sĩ, Ép-xi-u-cốp quyết định cử ngay không trì

hoãn một bộ phận đi theo đường biển về phía cửa sông Sya Đa-ri-a.

Chiếc thuyền có thể chở một cách dễ dàng bốn người và một ít đồ đạc.

Chính ủy Ép-xi-u-cốp nói:

- Như vậy tốt hơn. Thứ nhất là ta giải được tên tù binh về tới đích nhanh

chóng. Chẳng bao giờ người ta có thể biết trước được những chuyện sẽ xảy
ra dọc đường. Và tên tù binh nhất thiết là phải đưa về ban tham mưu. Rồi
ban tham mưu khi biết được tin tức của chúng ta sẽ đưa quân trang, quân
dụng và mọi thứ cần dùng khác bằng ngựa đến tăng viện cho chúng ta. Nếu
thuận gió, thuyền có thể vượt A-ran không quá ba ngày và từ đấy về đến
Ka-da-lin-xkơ chỉ còn một ngày đường.

Ép-xi-u-cốp thảo một tờ báo cáo bỏ vào trong cái gói bọc lụa đựng các

giấy tờ của tên trung úy mà trong suốt thời gian qua, lúc nào Ép-xi-u-cốp
cũng giữ ở túi áo trong.

Chị em phụ nữ Kiếc-ghi vá lại hộ cánh buồm, đích thân chính ủy Ép-xi-

u-cốp kỳ cạch đóng một cái bánh lái bằng những mảnh ván nát và một cái
ghế lấy ở trên thuyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.