NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 109

NGƯỜI TỊ NẠN

Việt Thanh Nguyễn

www.dtv-ebook.com

Dịch Giả: Phạm Viêm Phương

Người Mỹ

Nếu không vì đứa con gái và bà vợ, James Carver hẳn không bao giờ đánh
liều tới Việt Nam, một xứ sở mà ông hầu như chẳng biết gì về nó ngoại trừ
hình dáng của nó khi nhìn từ trên cao cỡ mười hai cây số. Nhưng Michiko
đã nhất quyết thăm viếng xứ ấy sau khi Claire rủ họ, thư điện tử của nó đề
gởi cho Má với Banhưng thực ra muốn nói chuyện với má nó. Michiko là
người muốn tới Việt Nam, sau khi nghe những người họ hàng từng du lịch
đến đó nói rằng xứ này gợi nhớ đến quá khứ điền viên của nước Nhật,
trước khi tướng MacArthur dùng bàn tay tái thiết hậu chiến để trét lớp son
phấn Tây phương lên khuôn mặt đất nước hoa anh đào. Tuy nhiên, Carver
không quan tâm lắm đến những huyễn tưởng điền dã, sau khi đã trải qua
tuổi thơ tại một ngôi làng ở Alabama từng bị rút sạch hy vọng trước khi
ông ra đời. Ông đã không chịu đi cho đến khi Michiko thỏa hiệp, đề nghị
lấy Angkor Wat làm khúc dạo đầu và những bãi biển cùng đền đài Thái Lan
làm hậu từ cho một quãng lưu trú ngắn ở Việt Nam.

Ðó là nguồn gốc của chuyện Carver thấy mình có mặt ở Huế vào tháng
Chín, thả bộ chậm rãi qua khuôn viên của một lăng mộ hoàng gia cùng
Michiko, Claire, và Khôi Legaspi, bạn trai của nó. Thái độ lạc quan và bình
thản của Legaspi khiến Carver khó chịu, cũng như vẻ lạc điệu giữa bề
ngoài Á Ðông và cái họ của Legaspi, vốn nhận được từ cha mẹ nuôi của
cậu ta. Chàng thanh niên, có lẽ thấy được cảm giác mâu thuẫn này, nên rất
quan tâm tới ông trong suốt thời gian lưu trú, nhưng Carver thấy sự chăm
sóc này có vẻ kẻ cả hơn là ân cần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.