NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 115

“Nhưng ba lúc nào cũng có thể về nhà được,” Claire nói. “Luôn có chỗ cho
ba ở đâu đó. Nhưng chưa từng có chỗ nào cho con.”

Cô nói điều đó một cách rất thực tế, không có chút cường điệu nào về tuổi
thơ của mình, cái hồi cô từ trường về nhà và khóc nức nở vì thái độ coi
thường của một bạn cùng trang lứa hoặc một kẻ lạ, một biến thể theo kiểu
hỏi khinh thị Mày là cái gì?. Nước mắt của cô làm Carver khổ sở, khiến
ông cảm thấy có lỗi vì đã đưa cô vào một thế giới đã quyết tâm đặt mỗi
người vào đúng chỗ của họ. Ông muốn tìm ra thủ phạm đã làm tổn thương
con gái ông và tống một bài học vào đầu thằng nhóc đó, nhưng ông kềm
mình lại, như ông đã làm mỗi khi bắt gặp ánh nhìn từ người khác như muốn
nói Ông làm cái gì ở đây?trong thư viện ở thị trấn nhỏ cách khu làng của
ông khoảng tám cây số theo con lộ; ở Ðại học bang Pennsylvania, nơi ông
theo học diện học bổng ROTC (Quân đoàn huấn luyện sĩ quan dự bị); trong
trường bay tại Căn cứ Không quân Randolph; hay trong bộ đồng phục phi
công, trên chiếc B-52 và sau đó là chiếc Boeing dân dụng, ông chưa bao
giờ ở nơi mà lẽ ra ông phải có mặt. Ông đã sống sót bằng cách tập trung
vào mục tiêu của mình, vươn lên cao hơn, không chấp nhận sự yếm thế hay
hoài nghi bản thân.

Nhưng bây giờ, khi đã về hưu, khập khiễng ở tuổi ngoài sáu mươi, ông
không còn biết mục tiêu của mình nên là gì. Ông ghen tỵ với Claire, với ý
thức về sứ mạng của cô, dạy tiếng Anh cho những người nghèo như những
nông dân và tá điền bẩn thỉu hồi ông còn nhỏ, da của họ nâu và nứt nẻ như
lớp đất họ cày bừa, thứ đất khô khốc của những tháng hè ngột ngạt. Cô bộc
lộ một sự tự tin khiến ông hài lòng khi nhìn cô vẫy một chiếc taxi, chỉ
đường bằng tiếng Việt để đến ngôi trường dạy tiếng Anh, và chào tụi học
sinh tụ họp dưới bóng những cây phượng vĩ trong sân. Khi Claire phác tay
về phía Carver và Michiko rồi nói gì đó bằng tiếng địa phương, đám học
sinh chào họ bằng tiếng Anh đúng giọng. “Hello!” “How are you!” “Good
morning, Mr. and Mrs. Carver!” Carver mỉm cười với chúng và vẫy tay đáp
trả. Việc mỉm cười với những người bà con chưa bao giờ đưa bạn đi xa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.