NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 20

một bà già, và một người đang dần có tuổi. “Sao mày lại đi viết những thứ
chuyện tao kể?”

“Thì phải có người viết lại chớ,” tôi nói, xấp giấy đặt trong lòng, bút thủ
sẵn.

“Ðúng là mấy nhà văn.” Bà lắc đầu, nhưng tôi nghĩ bà hài lòng. “Ít nhất
mày cũng không bịa đặt ra mọi chuyện như mọi khi.”

Ðôi khi đây chính là cách thức mà các câu chuyện đến với tôi, thông qua
bà. “Ðể tao kể mày nghe chuyện này,” bà thường nói thế, một lần, hai lần,
hoặc có lẽ ba lần. Tuy vậy chuyện thường xảy ra là tôi truy tìm các hồn ma,
một việc tôi có thể làm mà không rời khỏi nhà. Do họ lui tới xứ sở chúng
ta, nên chúng ta cũng qua lại xứ sở của họ. Họ là những tạo vật xanh xao,
sợ chúng ta nhiều hơn chúng ta sợ họ. Bởi thế nên hiếm khi thấy được
những cái bóng đó, và do đó chúng ta phải lùng kiếm họ. Những tấm bùa
trên bàn của tôi, một cái quần đùi tả tơi, một áo thun rách nát, sạch và khô
ráo, được ủi phẳng phiu, nhắc tôi nhớ rằng má tôi đúng. Những câu chuyện
chỉ là thứ chúng ta chế ra, không hơn. Chúng ta tìm kiếm chúng trong một
thế giới bên cạnh thế giới của chúng ta, rồi để chúng ở đây cho người ta
nhận thấy, mớ áo quần do những hồn ma bỏ lại.

Chú thích:

[2] Con ma, tức Phantom, cũng là tên của một loại chiến đấu cơ, còn được
gọi là F-4, được dùng rộng rãi trong chiến tranh Việt Nam. (ND)

[3]Jersey: một loại áo thể thao mặc khi chơi bóng chuyền, bóng rổ. (BT)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.