NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 40

Liêm ngồi xuống sofa và cẩn thận bóc lá thư. Khi cậu mở lá thư bằng giấy
pơ-luya mờ đục trong ánh đèn, cậu lại nhận ra nét chữ của ba cậu, lóng
ngóng và nhiều nét vòng móc, cậu đọc từng chữ cũng vất vả như khi ba cậu
viết nó ra vậy.

Ngày 20 tháng 9 năm 1975

Con yêu,

Ba má nhận được thư con hôm qua. Mọi người đều mừng khi biết con còn
sống và khỏe mạnh. Cả nhà cũng khỏe. Hè này, mấy chú mấy cậu với anh
em bà con được học cải tạo với mấy lính ngụy binh nhì khác. Ðảng khoan
hồng cho tội lỗi của họ. Mấy chú mấy cậu mày rất biết ơn, họ hiến nhà cho
cách mạng. Cuộc sống nhà mình bây giờ vui lắm vì mấy chú mấy cậu với
mấy anh em bà con của con, cùng vợ con của họ đều tới sống trong nhà
mình. Cán bộ biểu nhà mình là mọi người sẽ xóa bỏ quá khứ và xây dựng
lại tổ quốc vinh quang!

Khi rảnh, con cho ba má biết tin tức ở Mỹ. Chắc nó còn tội lỗi hơn Sài Gòn
luôn, nên hãy nhớ những lời cán bộ nói. Người cách mạng phải sống đời
văn minh, lành mạnh, đúng đắn! Ở nhà ai cũng thường nghĩ về con. Má con
rất nhớ con, và nói bả thương con. Ba cũng vậy.

Ba của con

Sau khi đọc lá thư lần nữa, cậu gấp nó lại, nhét trở vào phong bì, và để nó
nằm trơ trên bàn cà phê. Bồn chồn, cậu đứng dậy và bước tới khung cửa sổ
lồi nhìn xuống con phố và lề đường, không bóng người vào giờ khuya thế
này. Ánh đèn trong phòng đã biến kính cửa sổ thành tấm gương, chồng
hình ảnh của cậu lên khung cảnh bên ngoài. Khi cậu giơ tay lên, ảnh phản
chiếu của cậu cũng giơ tay, khi cậu chạm vào mặt mình, ảnh của cậu cũng
làm vậy, và khi cậu rờ theo nét cong của má và đường quai hàm, thế là, ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.