NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 41

trong gương cũng làm như vậy. Rồi, sao cậu không nhận ra mình? Và tại
sao cậu lại nhìn xuyên qua chính mình ra con phố tối đen bên ngoài?

Những giọt mưa trên mặt kính điểm lốm đốm trên bóng của khuôn mặt cậu.
Cậu chờ bên cửa sổ nước chảy lòng ròng trong vài phút cho đến khi thấy
một dấu hiệu của sự sống, hai người đàn ông rảo bước dọc con phố, vai họ
thỉnh thoảng cọ vào nhau và những bàn tay thọc sâu trong túi áo khoác.
Ðầu họ, cúi thấp trước làn mưa bụi, hơi nghiêng vào nhau khi người này
lắng nghe người kia nói. Có lúc cậu đã nghĩ hai người có thể chỉ là bạn bè.
Bây giờ cậu thấy họ rất có thể là tình nhân.

Khi họ đi qua ngọn đèn đường, một trong hai người nói gì đó khiến người
kia bật cười, đầu người đó ngửa ra sau nên khuôn mặt rất bình thường của
ông ta được soi sáng trong một giây. Ðôi mắt của ông ta hướng tới Liêm
trong khoảnh khắc đó, và Liêm, nhận ra rằng từ dưới phố người ta có thể
thấy rõ cậu, và tự hỏi mình đã tạo ra hình vóc kiểu nào, ngực trần và hai tay
chống nạnh, tóc vuốt ngược ra sau. Ðột nhiên người đàn ông ấy giơ tay lên,
như để nói xin chào. Khi người bạn kia cũng ngẩng nhìn lên cửa sổ, Liêm
vẫy tay lại, và trong một giây lát chỉ có ba người bọn họ, chia sẻ một mối
nối kết thoáng qua. Rồi hai người kia đi tiếp, và rất lâu sau khi họ đã biến
vào bóng tối, cậu vẫn đứng đó với bàn tay tì vào cửa sổ, tự hỏi liệu có ai,
sau những rèm và màn cửa, đang quan sát họ chăng.

Chú thích:

[4] (Chữ Tây Ban Nha) peluquería: tiệm hớt tóc; Chuy es Maricón: Giêsu
là pêđê; ritmo latino: nhịp điệu Latinh; dentista: nha sĩ; Iglesia de Cristo:
Giáo hội Chúa Giêsu; Viva La Raza: La Raza muôn năm. (ND)

[5] Ðường Ðồng Khởi ở TP. Hồ Chí Minh ngày nay. (BT)

[6] (Chữ Tây Ban Nha) Ở đây nói tiếng Tây Ban Nha. (ND)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.