NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 52

này, tuy rằng viên thứ nhì, để giảm huyết áp, là cực kỳ cần thiết, cũng như
viên thứ ba, thuốc ức chế phản ứng miễn dịch vốn giúp cơ thể già lão của
ông sống hòa bình với một lá gan thuộc độ tuổi còn lớn hơn. Bác sĩ
Viswanathan có nói rằng luôn có nguy cơ thải loại, và cảm giác khó chịu
sinh ra từ đó cứ đè nặng Arthur. Ðó như một lời nhắc nhở hàng ngày về thứ
xa lạ trong người ông. Cảm giác ấy cứ lặp đi lặp lại đến bốn lần qua từng
viên thuốc mà ông uống, ngay cả viên thuốc thứ tư và là viên cuối cùng mà
ông ít nhiều hứng thú, thuốc chống trầm cảm. Nó hữu hiệu trong việc bào
nhẵn những mép cạnh cảm xúc thô ráp của ông, nhưng nó không đủ làm
ông thỏa mãn như những loại thuốc giảm đau mà ông uống trong mấy
tháng ngay sau cuộc cấy ghép. Những biến chứng của căn bệnh viêm gan
tự miễn khiến da ông trở nên sần sùi như bông vải khi sờ vào. Thuốc chống
trầm cảm chỉ phục hồi trong ông một cảm giác về tình trạng bình thường,
và Arthur luôn tự hỏi vì sao ông phải cần một viên thuốc như thế?

Cách cư xử của Martin buổi sáng hôm đó trong văn phòng khẳng định với
Arthur rằng ông đã sáng suốt khi không nhờ nó giúp đỡ. Văn phòng nằm
trong nhà dành cho khách của Martin, một căn nhà trệt cách biệt với nhà
chính bằng một hồ bơi được làm sạch bởi một thiết bị tự động trông giống
con cá đuối, giúp giữ cho nước có màu xanh như ngọc. Arthur vừa bật máy
vi tính và bắt đầu ngẫm nghĩ về cuộc chơi xì dách buổi sáng của ông thì
Martin bước vào, ngồi lên mép bàn của Arthur bày đầy những đống biên
nhận và hóa đơn chưa vô sổ, và bắt đầu kể lể chi tiết về kỳ nghỉ của gia
đình cậu ta ở khu Lake Arrowhead cuối tuần đó. “Chơi môtô nước,” Martin
nói. “Bữa sáng trễ có sâm banh. Thịt bò thăn. Những hoàng hôn đỏ hồng.”
Ít nhất, đó là điều Arthur nghe được, văn phòng này ảnh hưởng tới thính
lực của ông, với mọi thứ từ mấy kẹp giấy bằng đồng tới những giá gắn đèn
kiểu art deco đều nhắc ông cái em trai ông sở hữu mà ông không có, công
ty Arellano & Sons, được Big Art cho một mình Martin thừa kế khi Arthur
lộ rõ những thói quen xấu trước bố ông.

“Còn cuối tuần của anh ra sao?” Martin hỏi. “Anh với chị Norma thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.