NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 56

“Không hoàn toàn chỉ là chuyện tiền bạc đâu, Louis à,” Arthur nói. “Còn
về một cô vợ thì sao? Hay một gia đình?”

“Ý ông muốn nói tình yêu hả?” Louis chỉ vào chiếc nhẫn vàng trên ngón
tay Arthur. “Ông dám nói điều đó làm ông hạnh phúc không, Arthur?”

“Nếu mọi chuyện giữa tôi với Norma không êm xuôi thì đó không phải lỗi
ở tình yêu.”

“Tôi đã thử với tình yêu,” Louis nói, cứ như đó là một loại phô mai Pháp
mềm, nặng mùi. “Thế cũng được thôi, nhưng vấn đề là ở đối phương. Cô ấy
có cách suy nghĩ của cô ấy. Mình đâu thể nói giống nhau về mọi thứ được.”

Arthur nhìn Louis để tìm một dấu hiệu mỉa mai, nhưng cái nhíu mày nhẹ
trên mặt Louis cho thấy hắn ta suy nghĩ nghiêm túc. “Nói tôi nghe về cô bồ
đi,” Arthur nói, “Hay là không chỉ một cô?”

“Chuyện cũ rồi, Arthur.” Louis phác một cử chỉ qua vai một cách thờ ơ.
“Và tôi không bao giờ nghĩ về quá khứ. Mỗi sáng thức dậy tôi là một con
người mới.”

Arthur đã từng cố khiến Louis nói về chính hắn, nhưng không thành công,
và do đó ông đổi đề tài. “Cám ơn đã cho tôi ngủ nhờ,” Arthur nói, “Tôi quý
điều đó lắm.”

“Ông là bạn tôi mà,” Louis đáp.

Arthur hiểu câu nói này có nghĩa rằng ông là bạn duy nhất của Louis, vì
Louis chưa bao giờ đề cập tới ai khác. “Cậu cũng là bạn tôi.” Arthur nói,
đưa cảm xúc hết mức có thể vào những lời đó. Trong một thoáng, hai người
nhìn vào mắt nhau và mỉm cười với nhau. Rồi, trước khi mọi thứ trở nên
sượng sùng, Arthur xin phép đi tắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.