NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 57

Vào sáng hôm sau, chuyện máy tính văn phòng bị liệt, khiến công lao làm
sổ sách cả tuần qua của Arthur đổ sông đổ bể, đem đến cho ông một ý niệm
mơ hồ đầu tiên về một ngày không chút điềm lành. Mặc cho Arthur xoay
xở, đến cuối ngày, cái máy tính vẫn tê cứng. Arthur chán nản chui vào
chiếc Chevy Nova, vặn ổ khóa khởi động, và chẳng nghe thấy gì hết ngoài
tiếng rin rít của máy, khiến ông phải nhờ Rubén đẩy xe để nổ máy. Rubén
là anh thợ tạo cảnh của Arellano & Sons vốn đang làm tại nhà Martin và
từng thú nhận với Martin rằng anh ta là dân nhập cư lậu – theo Arthur biết,
trong số những người thợ làm vườn của Martin, không chỉ riêng Rubén là
dân nhập cư lậu. Ðến lúc Arthur đậu xe ngoài nhà để vào lấy đồ lót sạch và
dao cạo râu trước khi đến nhà Louis, ông vẫn tự hỏi sẽ còn có chuyện gì
xảy ra nữa. Norma đang ở trong bếp, nấu một suất ăn đóng gói sẵn bằng lò
vi ba, và khi thấy ông, bà chỉ tay về xấp giấy ghi chép bên cạnh điện thoại,
bảo, “Có người gọi điện cho ông đó.”

Arthur thấy nhẹ nhõm khi có việc để làm thay vì chạy tới chạy lui lẩn khuất
trong chính ngôi nhà của mình. Người gọi điện có tên là Minh Vũ, và khi
quay số đó Arthur tự hỏi phải chăng đây là một trong nhiều người mà ông
đã gọi điện suốt mấy tháng qua. Tuy hồi đó ông không nhận ra những âm
giọng mà ông nghe được là từ người Việt, nhưng lúc này Arthur có thể
nhận ra âm giọng đó khá rõ ràng khi Minh Vũ trả lời điện thoại, cho dù
tiếng Anh của anh ta hoàn toàn dễ hiểu khi anh ta nói, “Tôi nghĩ ông quen
biết cha tôi.”

“Vậy sao?”

“Ông ấy tên là Men Vũ.”

“Ồ, vậy chắc là anh em với Louis!” Arthur nói. “Anh ta không hề nói với
tôi là có anh em tên Minh.”

Trong khoảng lặng ngắn ngủi trên điện thoại, Arthur nghe được tiếng phụ
nữ vỗ về một đứa bé đang la khóc. Rồi Minh Vũ nói, “Louis là ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.