NGƯỜI TỊ NẠN - Trang 9

trong mắt tôi, anh ấy cao hơn tôi một cái đầu, bây giờ tình hình đôi bên đảo
ngược. Khi anh gọi tên tôi, giọng anh khản và bực bội, chẳng hề giống
giọng nam cao thanh niên của anh. Tuy nhiên, đôi mắt anh vẫn vậy, soi
mói, cũng như đôi môi, hơi hở ra, luôn chuẩn bị nói. Một vết bầm tím với
quầng đen ánh lên ở thái dương bên trái của anh, nhưng vết máu mà tôi còn
nhớ đã biến mất, bị rửa trôi, tôi nghĩ vậy, vì nước mặn và bão tố. Cho dù
trời không mưa, anh vẫn ướt sũng. Tôi có thể ngửi thấy mùi biển ở anh, và
tệ hơn, tôi ngửi được con thuyền, nồng nặc với mùi mồ hôi và chất thải của
người.

Tôi run rẩy khi anh gọi tên mình, nhưng đây là hồn ma của một người tôi
yêu thương và không bao giờ làm hại, loại hồn ma, như má tôi từng nói, sẽ
không bao giờ làm hại tôi. “Vào đi,” tôi nói, với tôi đây có vẻ là điều dũng
cảm nhất mà tôi nói ra được. Không nhúc nhích, anh nhìn tấm thảm mà anh
đang nhỏ nước xuống đó. Khi mang cho anh một cái áo thun và quần đùi
sạch, cùng với chiếc khăn, anh nhìn tôi chờ đợi cho tới khi tôi quay người
đi để anh thay quần áo. Bộ đồ đó là thứ chật nhất của tôi nhưng vẫn là quá
rộng với anh ấy, cái quần đùi dài tới đầu gối, áo thun thì thùng thình. Tôi ra
hiệu cho anh vào, và lần này anh nghe lời, ngồi trên chiếc giường nhăn
nhúm của tôi. Anh tránh không nhìn vào mắt tôi, có vẻ như anh sợ tôi nhiều
hơn tôi sợ anh. Tuy anh vẫn mười lăm tuổi nhưng tôi đã băm tám, không
còn là đứa con gái nghịch phá ngoại hạng, ngại nói chuyện trừ khi có mục
đích rõ rệt, như lúc tôi phỏng vấn Victor. Việc làm nghề viết thuê, dù chỉ là
hạng ba hay hạng tư, thì những phép xã giao cơ bản tôi vẫn dư sức thực
hiện. Nhưng người ta biết nói gì với một hồn ma, ngoài việc hỏi tại sao họ
có mặt ở đây? Tôi sợ câu trả lời, nên chỉ nói, “Sao giờ anh mới tới?”

Anh nhìn những ngón chân với bộ móng để trần của tôi. Có lẽ anh đoán
được tôi không giỏi gần trẻ con. Việc làm một người mẹ là quá sức đối với
tôi, cũng như những mối quan hệ kéo dài hơn một đêm.

“Anh đã phải bơi. Phải mất rất lâu mới vượt được xa như thế, phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.