NGƯỜI TÌM THẤY MẶT - Trang 137

- Tuyệt! - Presto vui vẻ nói: - Ông đừng lo. Đã giao bức điện đúng người

nhận. Tôi ký nhận ngay đây… Gửi ông về việc đã đem những tin tốt lành
tới đây.

Và Presto đưa cho người đưa thư tờ ký nhận cùng với mười dollars.
Người đưa thư nở rộng nụ cười, cảm ơn, chúc mọi sự tốt lành và phấn

khởi quay về.

- Thắng lợi rồi! - Presto không nén được đã hét lên, vung vẩy bức điện

trên đầu, xoay người một vòng và nhìn thấy Ellen đang đứng ở cửa phòng
anh với đôi mắt mở to vì kinh ngạc, bộ mặt tái nhợt.

- Vì sao ông lại làm chuyện đó? - cô khàn giọng hỏi.
- Cô đã nhìn thấy và nghe thấy hết rồi? Tôi đã làm chuyện gì cơ, cô

Ellen?

- Vì sao ông nhận bức điện ghi tên Antonio Presto? Vì sao ông lại đánh

lừa người đưa thư?

- Tôi không đánh lừa ông ta và tôi đã nhận bức điện bởi vì tôi là Antonio

Presto.

- Không thể có chuyện đó!
- Thế mà đó là sự thật! - Presto vui vẻ reo lên.
- Vậy thì, có nghĩa là ông đã lừa chúng tôi, tôi và cậu tôi, khi ông xưng

tên là Smith?

- Vâng, tôi đã có lỗi đó. Những hoàn cảnh đặc biệt buộc tôi phải hành

động như thế. Xin đừng lên án tôi khi chưa nghe hết những lời giải thích
của tôi. Lúc nào ông Barry đi tuần xong trở về, tôi sẽ kể mọi chuyện.

Ellen đi xuống bếp với vẻ mặt cau có, không nói thêm câu nào. Tất cả

câu chuyện này hết sức lạ lùng, đã đảo ngược mọi quan niệm về người
khách trọ này. Phần lớn những điều cô đã nói với ông Smith, có lẽ cô không
nói với Presto. Cô nhớ lại tất cả những cuộc trò chuyện với anh, nhớ lại đôi
khi cô đã đối xử khắt khe với ông nhà báo không thành đạt này. Rồi cô bắt
đầu tự an ủi: “Không, đó không phải là Antonio Presto lừng danh mà cô đã
quen biết trên màn ảnh. Chắc là trùng họ tên, có lẽ bà con…”. Nhưng sự
hoài nghi và tính tò mò đã chi phối cô đến nỗi ngày hôm ấy cô mó tay việc
gì là hỏng việc ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.