NGƯỜI TÌNH - Trang 11

Chẳng có gì tốt đẹp cả. Anh kế tôi trở thành một viên thư ký kế toán ở Sài
gòn. Không có một trường kỹ thuật nào ở các thuộc địa cả, và chúng tôi
mang ơn điều đó, vì nhờ vậy anh cả tôi mới có được chuyến đi sang Pháp.
Anh ở lại Pháp trong nhiều năm để theo học trường kỹ thuật. Nhưng anh đã
không duy trì được việc học. Chắc hẳn là mẹ tôi cũng biết chuyện đó.
Nhưng bà không có sự lựa chọn nào khác, anh phải được tách rời khỏi hai
đứa con kia. Trong suốt nhiều năm anh không còn là một phần tử của gia
đình nữa. Chính vào lúc anh đang ở xa, mẹ tôi đã mua miếng đất. Ðó là một
việc làm kinh khủng, nhưng đối với chúng tôi, những đứa trẻ con còn ở lại,
chuyện đó không đến nỗi khủng khiếp như sự hiện diện của tên giết người,
tên giết con nít ban đêm, đêm của gã săn người.
Người ta thường nói với tôi là việc trải qua suốt thời thơ ấu trong ánh mặt
trời quá mạnh mẽ đã tạo ra chuyện ấy. Nhưng tôi không bao giờ tin điều đó.
Tôi cũng nghe nói là chính sự nghèo khổ đã làm cho chúng tôi trở nên ủ ê.
Nhưng không, không phải thế. Vâng, bọn trẻ con ở đây trông giống như
những người già nhỏ choắt vì nạn đói kinh niên, điều đó thì đúng. Nhưng
đối với chúng tôi thì không, chúng tôi không bị đói khát. Chúng tôi là
những đứa bé da trắng, chúng tôi có xấu hổ vì phải bán đi bàn ghế trong
nhà, nhưng chúng tôi không đói, chúng tôi có một người giúp việc và
chúng tôi được ăn uống. Phải thừa nhận là đôi khi chúng tôi đã phải ăn đến
đồ lòng ruột - cò vạc, cá sấu con - nhưng đồ lòng ruột này đã được nấu
nướng và được người làm dọn lên, và đôi khi chúng tôi cũng khước từ
không ăn và lấy làm thích thú với sự xa hoa trong việc từ chối như thế.
Không, điều gì đó đã xảy ra khi tôi mười tám tuổi, đã đưa đến sự định hình
gương mặt này. Hẳn là vào lúc ban đêm. Tôi sợ chính tôi, tôi sợ Thượng
Ðế. Trong ánh sáng ban ngày, tôi ít sợ hơn, và cái chết dường như ít quan
trọng hơn. Nhưng nó luôn luôn ám ảnh tôi. Tôi đã muốn giết - người anh cả
của tôi, tôi đã muốn giết anh, để có một lần thắng thế anh, chỉ một lần, và
nhìn anh chết. Tôi đã muốn làm vậy để lấy đi khỏi tầm nhìn của mẹ tôi cái
đối tượng thương yêu của bà, đứa con trai đó của bà, để trừng phạt bà về
việc yêu thương hắn quá nhiều, quá trầm trọng, và trên hết như tôi đã nói
với chính mình - để cứu thoát người anh kế, người mà tôi xem như người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.