NGƯỜI TÌNH - Trang 30

chiếc phà, vào cái ngày mà tôi đã kể với bạn, trong cái ánh sáng của sương
mờ và hơi nóng đó.
Một năm rưỡi sau cuộc gặp gỡ đó, mẹ tôi mang chúng tôi trở lại Pháp. Bà
bán đi tất cả bàn ghế. Rồi đi thăm con đê một lần chót. Bà ngồi trên hiên
trước nhà hướng về phía mặt trời lặn, nhìn sang phía núi Xiêm một lần cuối
cùng vì bà sẽ không bao giờ nhìn thấy lại lần nữa, ngay cả khi bà lại rời
nước Pháp, lại thay đổi ý định và trở lại Ðông Dương thêm một lần nữa và
nghỉ hưu ở Sài gòn. Sẽ không bao giờ bà đi thăm và nhìn thấy lại ngọn núi
đó, bầu trời xanh vàng bên trên khu rừng đó nữa.
Vâng, tôi xin nói là khi bà đã già hẳn rồi bà lại làm việc đó lần nữa. Bà mở
một trường Pháp ngữ, trường La Nouvelle Francaise, kiếm được đủ tiền để
giúp tôi trong việc học và cung cấp cho đứa con trai lớn của bà cho tới khi
bà mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.