NGƯỜI TÌNH - Trang 61

Betty Fernandez. Ký ức của tôi về những người đàn ông không bao giờ
thắp sáng và chói lọi như ký ức của tôi về những người đàn bà. Betty
Fernandez. Nàng cũng là người ngoại quốc. Ngay khi tôi vừa nhắc đến tên
thì nàng đã ở ngay kia, đi dọc theo một con đường ở Paris, nàng bị cận thị,
không thể nhìn rõ, phải nhíu đôi mắt lại để nhận ra bạn, rồi mới chào hỏi
bạn với một cái bắt tay nhẹ nhàng. Chào bạn, bạn mạnh giỏi không? Bây
giờ nàng chết đã từ lâu rồi. Ba mươi năm, có lẽ. Tôi có thể nhớ lại vẻ duyên
dáng của nàng, bây giờ đã quá muộn cho tôi để có thể quên đi điều đó,
không có gì làm hư hỏng được sự hoàn hảo vẫn còn đó, sẽ không có gì,
không có hoàn cảnh nào, không có thời gian nào, không có sự rét lạnh hay
cơn đói khát nào hoặc sự bại trận của nước Ðức nào, hoặc việc đưa tội ác ra
ánh sáng nào có thể làm hư hỏng được điều đó. Nàng vẫn đi dọc theo
đường phố, bên trên lịch sử của mọi điều dù khủng khiếp đến đâu đi nữa. Ở
nơi đây đôi mắt cũng trong sáng. Chiếc áo màu hồng cũ kỹ, chiếc nón rộng
vành đen nhuốm bụi trong ánh nắng của đường phố.
Nàng mảnh khảnh, cao, được vẽ bằng mực tàu trên một bức khắc họa.
Người ta dừng chân và thích thú nhìn nét thanh nhã của người ngoại quốc
này, người đang đi dọc theo đường phố mà không nhìn gì cả. Giống như
một nữ hoàng. Thoạt tiên người ta không bao giờ biết được nàng từ đâu tới.
Rồi sau đó họ nghĩ là nàng chỉ có thể đến từ một nơi nào khác, từ chỗ đàng
kia. Chính vì điểm đó mà nàng xinh đẹp. Nàng mặc trang phục kiểu Âu
Châu cũ, những mẩu gấm thêu kim tuyến, những bộ quần áo đã lỗi thời,
những chiếc màn cũ, những thứ lặt vặt cũ, những quần áo mặc làm mẫu cũ,
những chiếc khăn quàng cổ bằng lông chồn đã bị dán nhấm cũ, những chiếc
khăn quàng cổ bằng da rái cá cũ, đó là loại sắc đẹp của nàng, tả tơi, lạnh
cóng, buồn bã và trong cảnh lưu đày, không có gì thích hợp với nàng, mọi
thứ đều rộng quá khổ, và thế mà trông chúng vẫn cứ tuyệt vời. Nàng, khuôn
mặt và cơ thể nàng, được tạo ra trong một cách thức, mà bất cứ thứ gì chạm
đến nàng đều chia sẻ được cái đẹp của nàng ngay lập tức và không lầm lẫn.
Nàng tiếp khách, Betty Fernandez, nàng có một buổi "ở nhà." Thỉnh thoảng
chúng tôi cũng có đến. Có lần Drieu La Rochelle đã đến đó. Rõ ràng vì quá
khổ sở vì sự kiêu hãnh mà ông ta rất hiếm khi hạ cố để trò chuyện, và khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.