NGƯỜI TÌNH - Trang 69

Anh rời khỏi nhà với những chiến lợi phẩm ăn cắp được. Khi tôi gặp lại
anh, tôi không đề cập gì đến chuyện đó, chuyện đó quá xấu hổ đối với anh,
tôi không thể nhắc lại. Sau tờ di chúc giả mạo, tòa lâu đài Louis XIV giả
được bán đi không đáng lấy một xu. Việc bán chác này cũng là một việc
dàn dựng ra, giống như chuyện tờ giấy di chúc.
Sau khi mẹ tôi chết, anh bị bỏ lại có một mình. Anh không có bạn bè,
không bao giờ có, thỉnh thoảng anh có những người đàn bà đi "làm việc"
cho anh ở Montparnasse, và đôi khi có những người đàn bà không làm việc
cho anh, ít ra là vào lúc bắt đầu, rồi có lúc lại có những người đàn ông,
nhưng khi ấy thì những người đàn ông này trả tiền cho anh. Anh sống một
cuộc đời rất cô đơn. Và càng cô đơn hơn khi anh đã lớn tuổi. Anh chỉ là
một tên vô công rỗi nghề, anh chỉ lợi dụng được một số rất ít người. Anh
chỉ có thể làm người khác sợ hãi ngay trong cái vòng gia đình trực tiếp với
anh thôi, nhưng không xa hơn được. Khi anh mất chúng tôi, anh đã mất đi
cái đế quốc thực sự của mình. Anh không phải là một gã găng tơ, mà chỉ là
một kẻ vô công rỗi nghề trong gia đình, một kẻ đi sục sạo tủ áo, một tên sát
nhân không có súng. Anh không bao giờ dám liều cả. Tất cả bọn vô công
rỗi nghề đều sống như anh, không có một sự trung tín nào, không có một
uy quyền nào, sống trong nỗi sợ hãi. Anh sợ hãi. Sau khi mẹ tôi chết anh
sống một cuộc đời kỳ lạ. Ở Tours. Những người duy nhất mà anh quen biết
là những người bồi bàn trong các quán cà phê, để nghe ngóng những lời
mách nước cho cuộc đua ngựa, cùng với những bọn khách nghiện rượu
quen trong các sòng bài bạc lén lút. Anh bắt đầu trông giống như bọn họ,
uống rượu nhiều, cặp mắt đỏ ngầu và ăn nói lè nhè. Ở Tours, anh không có
gì hết. Cả hai căn nhà đã bị bán đứt. Không có gì cả. Trong suốt một năm
anh sống trong một nhà trưng bán bàn ghế do mẹ tôi thuê. Suốt năm đó anh
ngủ trên một chiếc ghế bành. Họ để anh vào đó. Ðể cho anh ở lại trong một
năm. Rồi họ tống anh đi.
Trong suốt một năm đó chắc là anh đã hy vọng mua lại những tài sản đã
cầm cố. Anh bài bạc thua cho đến hết những bàn ghế trong nhà kho, từng
chút một. Những tượng Phật bàng đồng, những món đồ bằng đồng, đến
những chiếc giường, những tủ quần áo, rồi đến những khăn trải giường. Rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.