NGƯỜI TÌNH HOA BẮC - Trang 119

Cô ngủ. Người Hoa lắng nghe bác tài hát một khúc ca Mãn Châu, hoang

dã và dịu dàng, la réo và thì thầm.

Anh bế cô lên giường. Anh tắt đèn.

Anh hút thuốc phiện trong bóng tối mờ của căn phòng.

Nhạc vẳng đến như mỗi đêm, những khúc hát Trung Hoa, xa xăm. Rồi

sau đó trong đêm khuya khoắt, rất khẽ, những đoàn tàu của nhạc Duke
Ellington vẳng qua phố, qua cửa các căn phòng. Rồi sau nửa khuya hơn và
khẽ hơn và đơn chiếc hơn, là bản Valse Tuyệt vọng của bước khởi đầu câu
chuyện tình.

RẠP CHIẾU BÓNG ÉDEN CỦA SÀI GÒN.

Người tài xế ở trước trường trung học.

Bác đợi cho đến khi trường đóng cửa. Cô bé không đến.

Bác ra đi. Bác xuôi xuống phố Catinat.

Bác trông thấy cô bé đi cùng một thanh niên Da trắng chắc hẳn là anh cô

và một thanh niên bản xứ rất tuấn tú, ăn vận giống như người anh. Cả ba
bước ra từ rạp chiếu bóng Éden.

Người tài xế lại lên đường tới Chợ Lớn để báo cho cậu chủ.

Người Hoa đang đợi trong căn hộ độc thân. Người tài xế kể về Rạp chiếu

bóng Éden. Người Hoa bảo bác rằng cô bé hay đến rạp chiếu bóng, rằng cô
đã nói với anh điều ấy, rằng hai thanh niên đi cùng cô, đó là Thanh, tài xế
của mẹ cô, và anh thứ của cô, Paulo.

Hai người đi gặp họ.

Cô bé ra khỏi rạp chiếu bóng cùng Thanh và anh thứ của mình. Cô đi

thẳng đến chiếc xe hơi đen, cô rất tự nhiên. Cô mỉm cười với người Hoa, cô
bảo, “Gia đình em từ Vĩnh Long đến… em đã đi xem phim với Thanh và
Paulo. Em đã bảo mọi người là anh mời họ đến tiệm ăn Chợ Lớn”.

Cô cười. Đến lượt anh cũng cười. Nỗi sợ tiêu tan. Người anh thứ và

Thanh chào người Hoa. Người anh thứ hình như không nhận ra người Hoa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.